Truyện sex ở trang web truyensextv99.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv99.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex ngắn » Câu lạc bộ Bão táp

Câu lạc bộ Bão táp - Tác giả Khuyết danh

Ghi chú tác giả: Chuyện lấy bối cảnh tại một ngôi trường của Nhật Bản vào những năm 1980. Kể về một nhóm học sinh (khoảng 15 tuổi) bị mắc kẹt tại trường trong đêm bão. Khi không có sự xuất hiện của người lớn, chúng học sinh này sẽ có những suy nghĩ và hành động như thế nào?

Đoạn 1 (ở nhà số 2):

Buổi sáng thứ 7 ngày hôm đó, khi số 1 sang nhà đợi số 2 đi học nhưng vì trễ giờ số 1 đã tự mình đi trước. Số 2 ngủ quên mới dậy, nhận ra người bạn trước nay luôn đợi mình không còn đợi mình nữa, cô rất buồn và quyết định nghỉ học.

Ngày hôm ấy, cô buồn đến nỗi buông thả bản thân đến mức cực độ nhất, cô thay cho mình bộ váy lộng lẫy nhất để ra ngoài mua sắm, đã che đi dáng vẻ xấu hổ trước đó của mình mà không ai biết.

Trước đó cô đã làm gì, qua thất vọng trước việc bạn mình đi học một mình, cô dường như cảm thấy trống rỗng và rồi trên chiếc giường, cô lặng lẽ cởi bỏ tất cả những gì mình đang mặc, rồi nghịch ngợm với cơ thể bằng những ngón tay… một lúc sau, như chúng ta thấy, cô ấy đi shopping và dạo chơi như 1 người trưởng thành.

Và hôm nay cô còn định kiếm 1 anh chàng khác để hẹn hò nhằm trả đũa cho việc bạn thân không đợi cô đi học.

Đoạn 2 (trường học):

Hết buổi sáng, số 1 nhận ra số 2 đã nghỉ học, nhưng cậu vẫn tiếp tục đọc sách. Số 3 nhận thấy đây là 1 cơ hội, tiến hành bắt chuyện, nhưng số 1 cứ nói những chuyện học hành, hoặc những lý luận cao siêu về con người, cuộc sống… chỉ có số 4 vẫn ngồi đó và nhìn theo số 3 như thường ngày, dường như không có ai quan tâm đến cậu. Còn nhóm 3 học sinh 5, 6, 7 giờ nghỉ trưa họ đứng ngoài ban công hóng gió, cảm thấy chán với mọi thứ xung quanh. Sau đó buổi chiều, giáo viên thông báo cho họ về cơn bão sắp ập đến, học sinh giải tán về nhà, nhưng chỉ còn 6 người họ (1 – 7, trừ số 2 nghỉ học ngày hôm đó), vì họ học nội trú do ở rất xa, nên không có nhà để về. Đó là bối cảnh chính của đêm bão.

Đoạn 3 (Buổi chiều trường học)

Buổi chiều khi trời bắt đầu đổ mưa, mọi người đều cảm thấy buồn vì cơn bão sắp đến, hoặc đơn giản họ chán ngán như mọi ngày, cảm giác cô đơn, lạc lõng, không có người lớn quan tâm chăm sóc. Số 5 là người nghịch ngợm nhất, cô rất vui mừng khi cơn mưa trút xuống, cô chạy ra ngoài, đùa giỡn nhảy múa tung tăng như được là chính mình vì cô ấy luôn như thế. Số 6, 7 thì đang ở 1 phòng học khác nơi mà không còn học sinh nào trong đó vì họ đã sơ tán rồi. Số 5 sau khi tắm mưa bước vào vẫn không quan tâm đến họ, vì họ là nhóm 3 người, luôn chơi chung với nhau và không có gì phải quá ngạc nhiên cả. Số 6 và 7 đang thực hiện những hành động âu yếm, rồi sau đó họ hòa quyện với nhau (nghĩa bóng). Số 5 thì vẫn mặc nhiên, cô ấy cũng thoải mái thay đồ mà nhảy nhót, diện lên mình bộ tóc giả cũng như trang phụ cosplay nhảy múa bên cạnh hai người bạn của mình.

Đoạn 4:

Bên trong phòng học của họ, còn lại số 1, 3, và 4. Số 3 lần đầu tỏ tình số 1, nhưng thất bại, hụt hẫng số 3 viết vẽ lên bảng như thể hiện sự bức xúc. Nhưng số 1 vẫn cắm đầu vào sách vở. Số 4 thấy như vậy, lần đầu bản năng trỗi dậy, cậu thổ lộ mình thích số 3. Số 3 bất ngờ, rất ngạc nhiên vì điều đó, và sững người. Số 4 càng nói thêm về những ham muốn, sự ức chế của bản thân khi bị cô lập và bắt nạt. Hôm nay cậu như muốn trả đũa thế gian này. Sau đó cậu làm số 3 sợ và bỏ chạy, số 4 đuổi theo, 2 người có 1 cuộc rượt đuổi ác liệt khắp các căn phòng. Đến cuối cùng số 4 bắt được số 3, cậu muốn h. Ã. M h. I. Ế. P cô ấy. Khi cậu đã xé rách chiếc áo của cô ấy ra, cậu dừng lại và bậc khóc, quá tức giận vì sự sa ngã của chính mình, khi nhận ra mình cũng là 1 thằng cặn bã như những kẻ từng bắt nạt cậu… Số 1 mở cửa chạy đến, chứng kiến sự việc cậu không nói gì, khoác chiếc áo của mình cho số 3, lần đầu tiên cậu thể hiện sự quan tâm đến người khác. 3 người 1, 3, và 4 có 1 cuộc nói chuyện với nhau, họ tha thứ cho nhau, bỏ qua mọi chuyện. Sau đó thì số 5, 6, 7 cũng đến… (còn tiếp)

Đoạn 5:

Sau đó khi cả 6 người hội họp với nhau, họ chán ngán không biết phải làm gì, số 1 đã đưa ra câu hỏi đó, chúng ta phải làm gì tiếp theo. Cuộc sống có ý nghĩa gì. Không ai quan tâm đến điều đó, số 6 bật nhạc lên, 6 và 7 cùng nhau nhảy múa, số 5 đương nhiên cũng không từ bỏ mọi cuộc chơi. Số 1 đứng dậy đập bàn, nói rằng sao mọi người không ai quan tâm đến ngày mai, rồi sau này chúng ta sẽ làm gì? Không ai muốn tìm ý nghĩa cuộc đời sao? Họ im lặng một lúc, rồi số 3 giải thích, chuyện ngày mai, để ngày mai hãy tính. Sau đó họ lại tiếp tục bật nhạc hát hò và nhảy múa. Sau đó thì cả số 3 cũng cởi chiết áo khoác mà số 1 đưa cho, lộ ra chiếc áo đồng phục đã bị xé rách lưng, nhưng không ai quan tâm đến nó. Cả 4 cô gái cùng nhau nhảy múa, và dần chạy đến phòng thể dục, 2 chàng trai cũng đi theo… (còn tiếp).

Đoạn 6 (quay lại với số 2)

Chiều đó, khi cơn gió bắt đầu thổi lên, nhưng cô không muốn về nhà, cô vô tình bắt gặp 1 chàng sinh viên đại học (còn cô lớp 11). Cô trò chuyện và biết anh ta đang ở trọ một mình, không có bạn gái. Cô đã xin anh ấy đến trú bão đêm nay. Chàng trai đồng ý. Tối đó họ nói chuyện lãng mạn với nhau. Cô ấy đã kể những chuyện buồn của mình, và nói đêm nay mình sẽ trao lần đầu tiên. Chàng sinh viên chững lại, kể cho cô ấy một số chuyện khác và đặt ra cô 1 vài câu hỏi. Cô gái như nhận ra việc mình làm chỉ là đang trốn chạy, và cô ấy thức tỉnh. Từ bỏ việc ngủ lại nhà anh sinh viên kia, dũng cảm chạy ra ngoài đối diện với cơn bão.

Đoạn 7:

Họ ở trong phòng thể dục, bắt đầu 1 buổi văn nghệ giải tỏa trong cơn bão, số 6 lên làm MC, giới thiệu người bạn mình là số 5 (người luôn vui chơi) sẽ biểu diễn các vũ điệu nhảy múa trong bộ váy cosplay của mình. Sau đó tiếng nhạc vang lên, số 5 múa 1 bài, rồi số 6, 7, 4 cũng nhập hội. Họ tiếp tục nhảy múa để biểu diễn cho 2 thằng con trai xem. Sau đó, họ như muốn thể hiện tất cả bản chất chân thật nhất của mình, các cô gái đều cởi bỏ áo và váy ra chỉ còn lại đồ lót. Số 6 và 7 hỏi số 4 có muốn tham gia không. Cậu ta e ngại một lúc rồi cả 5, 6, 7 nói không sao đâu, cậu ấy cũng đứng dậy tháo bỏ đi đồng phục chỉ còn chiếc quần đùi và lên sân khấu nhảy nhót, cả 5 người đều chơi rất vui. Số 1 từ đầu đến cuối luôn cảm thấy chán nản, người quan sát và chìm đắm trong những suy tư, rồi anh nhớ lại lời nói của số 3, chuyện ngày mai để ngày mai tính, bây giờ không cần ý nghĩa gì, cậu ta cũng vứt bỏ trang phục và tiến lên sân khấu. Lần đầu tiên câu ta gạt bỏ đi hết những suy tư và đắm chìm trong sự vô nghĩa. Tất cả bọn họ đều cất tiếng cười, cùng nhau chụp 1 bức ảnh đồ lót trên sân khấu của phòng thể dục.

Sau đó họ chạy ra sân bóng bàn, ngoài trời vẫn đang mưa, số 1 nằm dài trên vũng nước. Số 5 vui vẻ hứng những giọt mưa. Tất cả bọn họ dừng lại tự hỏi mình đang làm gì, giờ đây những điều đẹp đã đều không còn quan trọng nữa, trong một không khí hỗn loạn, rồi con người nào cũng như nhau, họ chấp nhận bất cứ ai bất cứ điều gì. Để trở về với bản chất của chính mỗi người họ và giờ đây tất cả đều giống như những đứa trẻ cùng nô đùa dưới cơn mưa. Sau cùng từng người một cởi bỏ đi những gì còn sót lại trên người. Phơi bày tất cả những gì là bản chất, nhưng không ai biểu hiện nên sự biến thái, tất cả họ đều tự nhiên và nhảy múa.

Đoạn 8 (quay lại với số 2)

Cô định đi về nhà hoặc về trường, nhưng trời đang bão, mọi chuyến tàu, xe đều ngừng hoạt động, cô không biết phải làm gì và đi lang thang trên con phố lạ. Cô tiến đến hỏi một vài người nhưng họ đều có những việc bận rộn trong cơn bão, không ai trả lời cô. Và rồi cô chấp nhận chuyện đó, dù cho không có bạn bè nào bên cạnh, cô vẫn phải vui lên và sống tiếp, cô khóc và rồi cô đã nhảy múa dưới mưa, càng nhảy múa cô ấy càng khóc to hơn…

Đoạn 9:

Sau cùng họ trở về căn phòng học của lớp mình, mặc quần áo và đi ngủ. Duy chỉ có 1 người không ngủ, đó là số 1 anh ta suy tư suốt đêm, nhận ra được bản chất của thế giới, của con người và của cuộc sống, mọi thứ thật vô nghĩa. Cậu ta kê bàn và ghế thật cao lên gần cửa sổ. Sáng ra, khi mọi người tỉnh dậy, cậu ấy nói những lời mình nhận ra cho mọi người rồi sau đó nhảy qua cửa sổ (phòng học của họ ở tầng 2). Cậu ấy đã chọn cách kết thúc cuộc sống vùi đầu vào sách vở của mình và sau 1 đêm giải phóng. Tất cả học sinh còn lại bàng hoàng. Nhưng không thể làm gì được vì chúng vẫn còn là những cô cậu thiếu niên (không còn là trẻ con, nhưng cũng chưa phải là người lớn).

Ngày thứ 2, số 2 đi học và biết được số 2 đã qua đời, thay vì buồn bã cô ấy lại bậc cười như hả hê cho số 1 vì đã bỏ rơi mình.

— Hết —

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensextv99.net, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv99.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Câu lạc bộ Bão táp
Tác giả Khuyết danh
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex học sinh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 07/12/2025 01:03 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Khuyết danh

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba