Ngay khi Lạc Kỳ Nam chuẩn bị hạ sát thủ với Hoàng Tam Canh, một tên khổng lồ mãnh liệt xuất kích.
Kẻ này hình thể cự đại, toàn thân được bọc trong một lớp ngục giáp, lòng bàn tay có thể bao trùm trời đất.
Hắn vung tay chưởng ra, một toà đại môn mở ra sau lưng.
Phía sau đại môn, thình lình chính là khoảng không gian vô tận, bên trong đó chứa đựng hàng nghìn thế giới màu đen bị thiêu đốt bởi Địa Ngục Hoả, mặt trời đỏ thẳm như máu, mặt trăng lạnh buốt như băng.
Là một phiến vũ trụ chết… không có bất cứ hơi thở nào của sự sống.
Nhưng ẩn trong vũ trụ chết chóc này lại là các loại lực lượng cuồng bạo, chúng nó như thác lũ tiến ra, tràn vào thể nội tên khổng lồ.
Thực lực của hắn bạo tăng, hai quyền đấm xuống đầu Lạc Kỳ Nam.
Cùng lúc đó, một đạo hắc ảnh như u linh xuyên qua thời không tiếp cận Hoàng Tam Canh, muốn cứu hắn trở về.
Có thể thấy Hoàng Tuyền Cổ Tộc ở Âm Gian có địa vị cực cao, trước thời khắc tử vong triệt để của Hoàng Tam Canh, đã có hai vị cường giả sẵn sàng phá hư luật chơi mà ra tay giải cứu.
KENG KENG KENG KENG KENG…
108 thanh Bá Chủ Chiến Kỳ kiệt ngạo ngân vang, từng thanh cắm vào thời không, trong nháy mắt bao trùm chiến trường.
Bá Kỳ Tru Thiên Trận kích hoạt, Bá Chủ Quy Tắc cuồng bạo đến tột đỉnh, như thái sơn áp đỉnh trấn thẳng xuống.
Tên khổng lồ và đạo hắc ảnh kia liền bị trấn trụ, toàn thân rung chuyển, khóe miệng suýt chút phun máu.
Còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, Bất Hủ Bá Chủ đã xuất hiện.
Luân Hồi Bá Tâm vận chuyển, Thất Đạo khai mở đồng loạt, Địa Ngục Đạo hấp thụ lực lượng của sáu đạo còn lại.
Tóc Lạc Nam nhuộm đỏ, hai mắt thiêu đốt địa ngục thần viêm, toàn thân nồng nặc U Minh Tử Khí, oán linh, nguyền hồn điên cuồng gào thét.
PHỐC!
Trước khí thế của hắn, hai tên cường giả Âm Gian rốt cuộc thổ huyết, thân thể như diều đứt dây bay đi.
Nhưng Lạc Nam đâu cho bọn chúng cơ hội, Bá Hồng Kiếm phân tách trong tay.
Độc Bá Kiếm Thể cùng Bất Hủ Bá Cực Thể điều động đến cực hạn, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên thân kiếm.
“Song Thần Tị!”
Hai kiếm cùng trảm, Bá Thần Lực hòa cùng kiếm khí không cách nào hình dung trảm diệt, xuyên qua thời không.
Hai tên cường giả đang định kháng cự, Cấm Kỵ Bã Nhãn mở ra, Định Hồn thi triển.
ONG!
Cách đó không xa, Bá Chủ Chi Thành chấn động, Lãnh Địa của Bá Chủ được kích hoạt, cường hóa toàn diện quyền năng của chủ nhân.
Tên khổng lồ và hắc ảnh đều dừng lại trong thoáng chốc, cũng là lúc Song Thần Tị đã chém xuống.
XOẸT…
Ngục giáp trên thân gã khổng lồ tách đôi, cơ thể hắn như bị rọc từ đỉnh đầu trở xuống, nứt ra cái khe dữ tợn khiến người khác tê dại cả da đầu.
Hắc ảnh kia càng thê thảm hơn, bị một kiếm trảm thành hai nửa.
Toàn trường lặng ngắt như tờ, Lạc Kỳ Nam sớm biết phụ thân sẽ ra tay, nhân cơ hội trảm mất đầu Hoàng Tuyền Thiếu Chủ, nhốt hắn vào Bạch Ấn Điện, phong ấn triệt để trong Phong Cấm Khốn Thần Trận.
Toàn trường lặng ngắt như tờ, mọi thứ diễn ra thật sự quá nhanh…
Từ lúc cường giả Âm Gian bất chấp mặt mũi xuất thủ, cho đến lúc Lạc Nam bá đạo nghiền ép cả hai tên… diễn ra chưa đầy một giây.
Nhưng chỉ trong thời gian đó, Âm Gian đã trả giá thảm trọng.
“Mau thả người!” Chúng thần cõi Âm gầm lên thịnh nộ, 18 tầng địa ngục bùng phát thần uy, thiên không vặn vẹo.
“Cút!” Bá Chủ Chi Thành cường thế bay đến, tất cả Bá Phi bạo khởi chiến ý, bước lên nghênh chiến bất cứ lúc nào.
Cấm Chủ cùng Trấn Cực Liên Minh cũng không rảnh rỗi, song phương hợp lực bạo phát sức mạnh, sẵn sảng tham chiến.
Tuy rằng có ân oán khó hòa giải với Bá Việt Tông, Cấm Chủ vẫn hiểu rằng đây là trận chiến đại diện cho Dương Thế.
Âm Gian dám đạp lên quy tắc đặt ra ban đầu, phá vỡ giao kèo… nếu Cấm Khu không ra tay, vậy khác nào hèn mọn?
Trấn Cực Liên Minh cũng là như thế, bọn hắn lập ra để cùng nhau đối phó Âm Gian, làm sao có thể nhìn Âm Gian tự tung tự tác?
Trong lúc nhất thời, Âm Dương lưỡng giới giằng co điên cuồng, chỉ riêng khí tức va chạm đã khiến cả càn khôn phía Bắc Chung Cực phải rung chuyển.
Dù sao thì nơi này đang tập hợp hầu hết cường giả đỉnh cấp.
Tình huống này khiến Âm Gian cũng không dám làm càn, vẫn là thanh âm thần bí kia mở miệng:
“Bất Hủ Bá Chủ, thả ra Hoàng Tam Canh… chúng ta nguyện ý dùng Bất Hủ Thần Vật trao đổi!”
Chỉ dựa vào thanh âm, Lạc Nam có thể khẳng định trên thân kẻ này có không ít hơn năm kiện Bất Hủ Thần Vật, hơn nữa mỗi kiện đều là Thần Vật hàng đầu.
Hiển nhiên trong hàng ngũ đại năng của Âm Gian, kẻ này vẫn là nhân vật đáng sợ.
“Hahaha!” Lạc Nam ngửa đầu cười dài, tiếng cười đầy khinh miệt:
“Thua không nổi thì đừng đến khiêu khích, trước đó khi Hoàng Tam Canh mở miệng ngậm miệng đều muốn đoạt nữ nhi của ta, sao không thấy các ngươi ra mặt?”
Bản thân hắn có không ít nhạc phụ đại nhân, tuy nhiên từ trước đến nay, chưa từng có trường hợp vừa gặp mặt lần đầu đã mở miệng đòi đoạt nữ nhi của người ta.
Nữ nhi bảo bối của ta, đại công chúa của Bá Việt Tông, là món hàng để ngươi thích chiếm thì chiếm sao?
Mấu chốt là không biết tự lượng sức mình, từ đầu đến cuối đều bị Lạc Kỳ Nam nghiền ép.
Loại rác rưỡi như vậy, Lạc Nam thấy một lần sẽ diệt một lần.
“Nếu Hoàng Tam Canh tử vong, chúng ta và Bá Việt Tông sẽ không chết không thôi!” Thanh âm kia lên tiếng.
“Ngươi có thể đại diện cho toàn bộ Âm Gian sao?” Lạc Nam cười gằn:
“Nếu ngươi đủ tư cách đại diện cho toàn Âm Gian, vậy thì cút ra đây cho bổn tọa, đừng có giấu đầu hở đuôi!”
“Ngươi…” Giọng nói trở nên tức giận.
Hiển nhiên, một mình hắn còn chưa đủ tư cách đại diện cho Âm Gian.
Lạc Nam nhếch mép cười, quả nhiên đoán không sai.
Bằng vào khí tức của đối phương, hắn đoán thực lực của kẻ này còn không vượt nổi Cấm Chủ, muốn đại diện cho Âm Gian còn thiếu rất nhiều.
18 tầng Địa Ngục này chỉ là Bất Hủ Thần Vật đại diện cho một phương thế lực hàng đầu nào đó ở Âm Gian mà thôi, có thể là tương tự như Cấm Khu hay Trấn Cực Liên Minh ở Dương Thế, nhưng còn chưa đủ quyền đại diện cho toàn Âm Gian.
“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới nguyện ý thả Hoàng Tam Canh?” Thanh âm kia nói.
Nếu Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả biết nhi tử của mình ngã xuống, với thực lực của y… nói không chừng sẽ gây nên bạo loạn.
Bởi lẽ Hoàng Tuyền các đời chấp chưởng Giới Bích, đó là con đường dễ nhất để Âm Gian và Dương Thế liên thông.
Nếu để Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả nổi điên, không biết y sẽ gây nên chuyện gì.
Vậy nên các cao tầng Âm Gian đang có mặt đều muốn cứu sống Hoàng Tam Canh, không để đối phương xảy ra chuyện, nguyện dùng Bất Hủ Thần Vật làm giá chuộc người.
“Ta chẳng những muốn mạng của Hoàng Tam Canh, còn muốn mạng của hai kẻ dám xen vào trận đấu này!” Lạc Nam hừ lạnh.
Bất Hủ Bá Chủ cường thế ngang tàn, trấn áp lên tên khổng lồ và đạo hắc ảnh đang trọng thương.
“Ngươi dám?” 18 Tầng Địa Ngục truyền ra lửa hận trùng thiên.
Lạc Nam nâng tay…
NGAO NGAO… KENG KENG KENG…
Hoàng Vũ Bá Long ngâm khiếu, Bá Chủ Chiến Kỳ và Bá Hồng Kiếm cùng lúc ngân vang.
Đây chính là thái độ của hắn.
Không phục? Đến chiến đi!
Thần Huyền Huân và Yên Nhược Tuyết đứng hai bên, Tiểu Thiên Ý đằng đằng sát khí nâng lên Tuyên Cổ Đấu Trường, các vị Bá Phi cũng đã triệu hoán Bất Hủ Thần Vật của mình.
Mà Cấm Khu cùng Trấn Cực Liên Minh cũng không cam lòng yếu thế, đem 18 tầng địa ngục vây vào trung tâm.
Khí thế của toàn trường ép ngược mà đến, khiến sự đắc thế, kiêu ngạo trước đó khi tiêu diệt Huyền Dương Trưởng Lão của Âm Gian bị càn quét sạch sẽ.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Mây đen điên cuồng kéo đến, một đạo ánh mắt vô tình, uy nghiêm mở ra, khóa chặt lấy 18 tầng địa ngục, cất giọng lãnh khốc:
“Phá vỡ quy tắc, chết!”
Chung Cực Giới Linh!
Nó vẫn luôn quan sát cục diện, ban đầu nhận ra những kẻ đến từ Âm Gian chỉ muốn hạ mã uy, đến khiêu khích nên cũng không quan tâm.
Nhưng giờ Âm Gian dám chơi không dám chịu, còn muốn lật lọng và khiêu chiến… Giới Linh liền hiển thân.
Dương Thế vẫn nằm trong phạm vi chưởng khống của nó, một cổ áp bức kinh người từ Chung Cực Giới Nhãn giáng xuống.
RĂNG RẮC…
18 tầng địa ngục có dấu hiệu sụp đổ.
Sức mạnh của Chung Cực Giới Linh, chính là khủng khiếp như vậy.
“Tốt tốt tốt… hôm nay là các ngươi ỷ vào ưu thế từ Dương Thế mà chiếm thượng phong.” Từ địa ngục vọng ra tiếng cười, ẩn trong đó là hận ý xông thiên:
“Nhưng lần sau gặp lại, tự gánh hậu quả!”
“Sợ thì nói thẳng, đừng lắm mồm!” Tiểu Thiên Ý khinh thường nói:
“Âm Gian các ngươi đều ưa lãi nhãi như vậy sao?”
Lời này khiến địa ngục đều run rẩy…
Nhưng cuối cùng không dám làm càn quá mức, kế hoạch giễu võ giương oai thất bại.
ẦM ẦM ẦM…
Càn khôn sụp đổ, 18 tầng địa ngục như độn thổ, dần dần biến mất.
Hiển nhiên là đã nhượng bộ lui binh, chấp nhận từ bỏ cả Hoàng Tam Canh và hai tên Bất Hủ Thần tập kích Lạc Kỳ Nam lúc đó.
Ánh mắt Lạc Nam lóe lên, nếu không phải còn cần đề phòng Cấm Khu và Trấn Cực Liên Minh ở cạnh, hắn đã xông thẳng vào 18 tầng địa ngục này đại chiến một trận, xem thử các ngươi cất giấu bao nhiêu nội tình.
Đáng tiếc, có nhiều hạn chế không thể làm đến cùng…
Mà khi Âm Gian quyết định rút lui, mây đen cùng uy áp trên thiên không cũng chậm rãi tan đi, con mắt chí cao vô thượng của Giới Linh như chưa từng xuất hiện.
Vô số sinh linh đưa mắt nhìn nhau, sau một trận này… bọn hắn đều đã lý giải về sự tồn tại của Âm Gian, cũng hiểu vì sao Trấn Cực Liên Minh được lập ra nhằm duy trì đại cục của thế giới.
Lạc Nam mặt không biểu tình, dùng Bá Chủ Quy Tắc như xiềng xích trói chặt cơ thể hai tên cường giả đang bị trấn áp, móc bọn chúng vào Bá Chủ Chi Thành mà kéo đi.
“Trở về tông môn!” Lạc Nam thu liễm khí thế, giải trừ trạng thái chiến đấu mở miệng nói.
Cấm Chủ cùng Minh Chủ liếc nhìn nhau, cũng không ra tay ngăn cản…
Tuy nói lần này cả Cấm Khu và Trấn Cực Liên Minh trở thành vật làm nền cho màn cầu hôn của Lạc Nam, nhưng cuối cùng Bá Việt Tông lại ra mặt vì Dương Thế lấy lại quang vinh, không để Âm Gian lấn lướt.
Vì thế Đại Lễ Lập Minh cũng không trở thành trò cười, mất mặt duy nhất chính là thế lực kia của Âm Gian mà thôi.
Trong ánh mắt ngưỡng mộ và sùng bái của vô số tu sĩ, Lạc Nam thu hồi người dưới trướng lên Bá Chủ Chi Thành, quay về Đông Nam.
Nội tâm lại vui vẻ vô cùng…
Lần này đi không uổng công, có đại thu hoạch.
Vừa cưới được mỹ nhân đỉnh cấp vào nhà, vừa có chiến lợi phẩm phong phú.
Tuyệt vời!
Nhìn lấy Bá Chủ Chi Thành biến mất, Cấm Chủ cũng nhún nhún vai:
“Chúng ta về!”
Càn Khôn Kỳ Bàn mở ra, cuốn lấy tất cả cường giả Cấm Khu… na di vạn lý, biến mất khỏi Cấm Đảo.
Trong lúc nhất thời, chỉ còn lại Trấn Cực Liên Minh và các đại khu vẫn giữ thế trung lập kia.
“Như các vị đã thấy, Âm Gian đang không kiêng nể gì mà hành động.” Minh Chủ cao giọng nói:
“Cục diện đang là Tam Phân Thiên Hạ, giữ trung lập không theo thời thế, sớm muộn cũng sẽ bị đào thải.”
“Không cần nói!” Nam Phượng Cổ Thần đại diện cho Nam Cực mở miệng:
“Các thế lực ở Nam Cực đều nghe theo chỉ thị của ta, gia nhập Trấn Cực Liên Minh.”
“Các thế lực, đạo thống, gia tộc… từ nhỏ đến lớn ở Tây Nam, cũng nguyện ý gia nhập Trấn Cực Liên Minh.” Tây Hổ Đại Lão tuyên bố.
Cấm Khu muốn thống trị Chung Cực.
Bá Việt Tông người không phạm ta – ta không phạm người.
Trấn Cực Liên Minh duy trì cục diện ổn định của thế giới, cùng chống lại Âm Gian.
Đối với những thế lực trung lập này, bọn hắn nguyện ý đầu nhập vào Trấn Cực Liên Minh.
Mặc dù trước đó Cấm Khu và Bá Việt Tông thắng trước Âm Gian, nhưng điều này không ảnh hưởng đến quyết định của bọn hắn.
Lập trường giống nhau mới là yếu tố quan trọng nhất.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 19 tại nguồn: http://truyensextv99.net/con-duong-ba-chu-quyen-19/
Bá Chủ Chi Thành khải hoàn trở về.
Tất cả đệ tử, thành viên của Bá Việt Tông đã cuồng nhiệt nghênh đón.
Ngay khi 18 con Hoàng Vũ Bá Long kéo thành hạ xuống, tất cả đều đồng thanh hô vang:
“Chúc mừng tông chủ, chúc mừng Diệp Đài Trang phu nhân!”
Diệp Đài Trang gò má ửng đỏ, vẫn hào phóng chắp tay cảm tạ hảo ý của tông môn.
Cảm giác thân thuộc, gần gũi này chỉ có Thái Cổ Thư Viện đã từng mang lại cho nàng.
“Hahaha, thưởng… phải thưởng đậm!” Lạc Nam vui vẻ cười:
“Lời chúc rất tốt, bổng lộc và tài nguyên năm nay của tất cả tăng gấp đôi!”
“Đội ơn tông chủ!” Toàn tông đại hỉ.
Trong lúc nhất thời, hy vọng Bá Chủ nhà mình cầu hôn nhiều một chút…
…
Còn tiếp…
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 19 |
| Tác giả | Akay Hau |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
| Tình trạng | Update Phần 157 |
| Ngày cập nhật | 15/12/2025 08:29 (GMT+7) |