Truyện sex ở trang web truyensextv99.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv99.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 4 » Phần 43

Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 4


Truyện đã hoàn thành

Phần 43: Lý Quỷ Gặp Lý Quỳ

Adi Đà Phật, lão nạp được thập phương cung dưỡng, tự nhiên phải ra chút lực bạc vì chúng sinh trong thiên hạ.

Hai tay Uy Linh Pháp Vương tạo thành chữ thập, dáng vẻ hết sức lưu manh.

Từ Văn Trường bật cười ha hả, nếu Hoàng Đài Cát vẫn không cam lòng, vọng đồ bằng vào võ lực ngóc đầu, trên tay Tần Lâm còn có quân chỉ Thái Sư thân bút viết cho Tổng Đốc Tuyên Đại, Trấn Sóc tướng quân, Chinh Tây Tiền tướng quân… tuyệt không ngại giáng cho Hoàng Đài Cát một đòn phủ đầu.

Tần Lâm cũng không phát ra tiếng cười khành khạch quái dị như trước, mà nhìn Uy Linh Pháp Vương khẽ cau mày:

– Ta đang suy nghĩ, có thể chuyện này không đơn giản như tưởng tượng…
– Tại sao?

Từ Văn Trường nhướng cao đôi mày bạc, Uy Linh Pháp Vương cũng gãi gãi đầu.

– Chuyện Bả Hán Na Cát là do bệnh đậu tằm mà ra. Mới vừa rồi bản quan chợt nghĩ, mùa này ở đâu có đậu tằm non?

Tần Lâm dứt lời, chân mày đã cau chặt.

Vào thời này không có nhà mát trồng trọt rau quả trái mùa gì cả, tối đa Hoàng gia kinh sư chỉ làm những gian nhà đất nguyên thủy giữ ấm, mùa Đông trồng được vài loại rau tươi cũng chỉ cung phụng cho đế hậu, hoặc ban thưởng cho lão thần thân tín mà thôi.

Như vậy lúc này đang là cuối mùa hè đầu mùa Thu, đậu tằm trong quan nội đã không còn bán nữa, cho dù là còn cũng đã già tới mức nhai không nổi, ở đâu còn có đậu tằm tươi non như vậy?

– Thanh Hải, chỉ có một vài chỗ Thanh Hải bây giờ còn có đậu tằm non!

Từ Văn Trường một lời vạch trần chỗ mấu chốt.

Sắc mặt Uy Linh Pháp Vương lập tức sa sầm, gần đây Thanh Hải Hoàng giáo ngày càng hưng thịnh, Bạch giáo e sợ khó giữ được địa bàn, hàng năm Uy Đức Pháp Vương đi tới một dãy Thanh Hải truyền giáo hoằng pháp, trấn áp khí vận Hoàng giáo. Nếu như Hoàng Đài Cát mời được vị đại Phật này tới, vậy sẽ hết sức phiền phức.

Nghĩ đến khả năng Lý Quỷ gặp phải Lý Quỳ (hàng giả gặp hàng thật), Uy Linh Pháp Vương không khỏi tâm sự trùng trùng.

– Sợ gì chứ, chỉ cần chúng ta an bài thật kỹ một phen, cho dù là Uy Đức Pháp Vương tới cũng không sợ!

Tần Lâm trấn an mấy câu, lại nói:

– Hoàng giáo cũng không có nhân vật thần công cái thế, vì sao những năm gần đây có thể làm cho Bạch giáo phải lo trước lo sau như vậy? Lão mũi trâu hãy suy nghĩ thật kỹ, nếu có thể lãnh ngộ được vậy sẽ có khả năng khai tông lập phái, tương lai ắt sẽ là Liên Hoa Sinh, Bát Tư Ba thứ hai.

Uy Linh Pháp Vương cũng vì quá quan tâm mà bị loạn, được mấy câu nói Tần Lâm thức tỉnh, thoáng như thể hồ quán đỉnh, chắp tay hành lễ:

– Thiện tai, không tức là sắc, sắc tức là không, thật thật giả giả, giả giả thật thật, hết thảy chỉ là mộng ảo bọt nước mà thôi, hà tất phải phân thật giả? Một khi ngộ đạo, đắc chứng Bồ Đề, lão tăng cũng là Như Lai!

Trời ơi, thật ra Uy Linh Pháp Vương muốn nói chỉ cần có tín đồ chịu tin tưởng, Lý Quỷ cũng có thể hóa thành Lý Quỳ. Nhưng lão lại dùng lời lẽ nghĩa chính từ nghiêm như vậy, quả thật hạ lưu.

Tần Lâm trợn mắt một cái nhìn Uy Linh Pháp Vương, không có lời nào để nói lão lưu manh này.

Từ Văn Trường nghe thấy Uy Linh Pháp Vương nói như vậy cũng cúi đầu rơi vào trầm tư, chốc lát sau mới nói:

– Tần trưởng quan, lão đầu tử đột nhiên nhớ tới từng thấy qua mấy người Hán ở trong doanh Tam Nương Tử. Ta nghe thấy bọn họ nói với võ sĩ Mông Cổ Tam Dương đại kiếp, Di Lặc trùng sinh gì đó, chẳng lẽ là dư đảng của Bạch Liên Bắc tông? Hỏi Tam Nương Tử nhưng nàng chỉ cười không chịu nói gì, ta thấy chúng ta vẫn nên đề phòng là hơn!

Năm đó Triệu Toàn Triệu Hoành Bắc chiêu mộ Hán dân đến Tái Ngoại có tới cả chục vạn, triều đình chỉ tru diệt mấy chục tên thủ ác, Bắc tông vẫn có không ít người ở lại trên thảo nguyên. Trong đó phần lớn chạy tới Thạch Phật khẩu đã bị Tần Lâm tiêu diệt lần trước, nhưng cũng còn không ít cá lọt lưới.

Bạn đang đọc truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv99.net/cam-y-ve-dai-minh-quyen-4/

Đồng thời Tần Lâm thương nghị với Từ Văn Trường, bên trong doanh Chung Kim Cáp Truân, Bạch Liên giáo chủ đang ngồi trên ghế thượng khách.

Tay Tam Nương Tử cầm một khoanh nhang thơm ngát, khuôn mặt trắng nõn mịn màng hiện tại trở nên đỏ ửng, lộ ra vẻ thành kính và vui sướng, lạy phục xuống trước mặt một pho tượng Phật Di Lặc bằng vàng cao chừng một thước:

– Tín nữ cảm tạ Phật gia, cảm tạ Phật gia đưa oan gia kia về lại bên người tín nữ. Nếu có thể giúp con trai tín nữ Bất Tháp Thất Lý leo lên vương vị, thỉnh nguyện tạo dựng kim thân, thất bảo thờ phụng.

Bạch Liên giáo chủ hắng giọng nói:

– Muội muội đã sớm nói, chỉ cần tôn phụng Phật Di Lặc tất có thể được Vô Sinh Lão Mẫu bảo vệ. Không chỉ có tâm tưởng sự thành, tương lai còn có thể độ Tam Dương hạo kiếp, linh hồn thăng lên quê quán chân không, hưởng phúc báo vô biên.

Tam Nương Tử ngẩn ra, lắc đầu cười nói:

– Ta cũng không cần quê quán chân không, phúc báo vô biên gì cả. Chỉ cần Bất Tháp Thất Lý leo lên vương vị, còn ta một thân tự do, có thể cùng oan gia kia như chim liền cánh, như vậy cũng đã thỏa mãn tâm nguyện.

Bạch Liên giáo chủ thầm nhủ trong lòng nữ tử thảo nguyên này quả thật vô cùng cởi mở, nói cái gì “như chim liền cánh” mà không đỏ mặt chút nào. Nhưng ngoài mặt nàng vẫn bất động thanh sắc, ngón tay trắng nõn thon dài lướt qua trên bàn, âm thầm thúc giục nội kình nhẹ nhàng vỗ một cái, một miếng gỗ đứt ra bằng phẳng rơi xuống.

– Tam Nương Tử yên tâm, bản giáo chủ giết Hoàng Đài Cát như giết một con chó!

Đồng tử của Bạch Liên giáo chủ lạnh còn hơn cả băng đóng vạn năm trên đỉnh Côn Lôn.

– Muội muội, muội muội thật là lợi hại!

Tam Nương Tử cười khanh khách che giấu kinh ngạc trong lòng, sắc mặt vô cùng rạng rỡ, lại lớn tiếng gọi:

– Bất Tháp Thất Lý, mau vào bái kiến di nương!

Bất Tháp Thất Lý nghênh ngang tiến vào trong, thấy Bạch Liên giáo chủ là một vị mỹ nhân lạnh như băng sơn, lập tức ngây người ra tại chỗ, nói thế nào cũng không chịu quỳ lạy:

– Ngạch cát, vị tỷ tỷ này cũng không lớn hơn hài nhi mấy tuổi, tại sao phải gọi nàng là di nương?

Bạch Liên giáo chủ tu luyện Bạch Liên Triều Nhật thần công đã đến cảnh giới tầng thứ tám, đả thông hai mạch Nhâm Đốc, khí huyết vận chuyển viên thông như ý, tự nhiên có thuật trú nhan. Lại thêm dung mạo nàng cực kỳ xinh đẹp, cho nên bình thời thường dùng mặt nạ bạc che giấu mặt mũi thật để tránh giáo chúng tầng dưới chót nhìn thấy cảm thấy kinh ngạc. Lúc này nàng đã tháo mặt nạ xuống, nhìn qua giống như thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi.

Bất Tháp Thất Lý năm nay vừa mới mười ba tuổi, trẻ con thảo nguyên trổ mã sớm, chính là tuổi huyết khí phương cương, nhìn chằm chằm nàng không chớp mắt.

Trên thảo nguyên không có nhiều quy củ như vậy, Tam Nương Tử thấy vậy liền che miệng cười nói:

– Giáo chủ muội muội, xem ra con ta thật sự thích muội, chẳng hay muội đã có ý trung nhân chưa, nếu như chưa có…
– Bản giáo chủ trọn đời kính phụng Vô Sinh Lão Mẫu, cũng không có chút tình yêu nam nữ nào…

Bạch Liên giáo chủ lạnh lùng nói, ngón tay giấu trong tay áo bất động thanh sắc bắn hai cái.

Hai đạo ám kình cách không bay ra, Bất Tháp Thất Lý đứng bên ngoài mấy bước nhất thời cảm thấy đầu gối tê chồn, không tự chủ được sụp xuống, chính là một chiêu Đồng Tử Bái Quan Âm, phịch một cái trán dập xuống đất.

Tam Nương Tử bật cười ha hả, cũng không cho là hỗn xược. Bất Tháp Thất Lý bò dậy, gãi đầu ngơ ngác không hiểu, hồi lâu mới nói:

– Ôi chao, tiên nữ tỷ tỷ, tiên thuật của tỷ thật là lợi hại.

Bạch Liên giáo chủ hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Nàng thân mang tuyệt thế thần công, vừa xinh đẹp lại kiêu ngạo, là chủ nhân đệ nhất thiên hạ thần giáo, thật sự có thể nói là dưới mắt không người. Tự nhiên coi những nhân vật phong vân nhất thời như Hoàng Đài Cát, Uy Linh Pháp Vương, Thạch Tự Nhiên Bạch Liên Bắc tông vân vân hết sức tầm thường.

Thình lình trên gương mặt trắng nõn mịn màng của nàng hiện lên một vầng mây đỏ, trong mắt lộ ra vẻ xấu hổ, xoay người lại nói:

– Tam Nương Tử, đại ma đầu Cẩm Y Vệ tới, bản giáo chủ không tiện chạm mặt với hắn, xin hai vị giữ bí mật giùm bản giáo chủ.

Dứt lời nàng vội vã xoay người rời đi, mơ hồ có hơi hoảng hốt.

Tam Nương Tử nhìn ra bên ngoài xem thử, là Tần Lâm và Từ Văn Trường tới, Bạch Liên giáo chủ gọi đại ma đầu Cẩm Y Vệ dĩ nhiên không phải Từ Văn Trường, mà là vị Khâm Sai đại thần trẻ tuổi kia.

– Xem ra giữa giáo chủ muội muội và Tần Khâm Sai dường như có cố sự nào đó…

Tam Nương Tử vô cùng am hiểu quan sát sắc mặt đoán ý, loáng thoáng nhìn ra chút manh mối. Mày liễu nàng khẽ nhếch lên, mặt lộ ra nét vui vẻ.

Đương nhiên Tần Lâm và Từ Văn Trường không nhìn thấy một bóng người yểu điệu lướt đi nhanh như tên bắn. Hai người bọn họ cùng đi vào trướng, Từ lão đầu cũng bất chấp Bất Tháp Thất Lý có mặt tại trường, chạy tới chộp lấy tay Tam Nương Tử:

– Chung Kim, tốt quá, may nhờ Tần trưởng quan thành toàn, hắn đã thuyết phục Bả Hán Na Cát giúp Bất Tháp Thất Lý thừa kế vương vị, sau đó hai chúng ta, hai chúng ta…
– Có thể làm phu thê thật sự rồi!

Tam Nương Tử nói hết lời giúp lão, sắc mặt đầy đặn thành thục hơi đỏ lên, hết sức xinh đẹp động lòng người.

Tần Lâm nhìn hai người bọn họ, lại nhìn sang Bất Tháp Thất Lý, ho khan hai tiếng, đưa tay sờ đầu tên đại tiểu tử này:

– Tiểu tử, có bằng lòng Từ thúc thúc trở thành phụ thân của ngươi không?
– Tại sao phải làm phụ thân ta?

Bất Tháp Thất Lý không vui nghiêng đầu né tránh, tỏ vẻ khó hiểu nói:

– Phụ thân ta rất xấu xa, Từ thúc thúc là người tốt, ta cũng không thích y biến thành như phụ thân vậy.

Tần Lâm vốn còn muốn phô trương bản lĩnh dẫn dắt tâm lý, khai thị cho thiếu niên đối mặt với cục diện mẫu thân sắp đi bước nữa này, hiện tại xem ra là hoàn toàn không cần thiết.

Thứ nhất, Yêm Đáp Hãn thật sự khiến cho người ta không thích, một lão nhân cướp lão bà của cháu trai ruột, chiếm đoạt ngoại tôn nữ mình, hành vi bình thời thế nào có thể tưởng tượng được. E rằng ai ai cũng hy vọng lão sớm chầu trời, nên Bất Tháp Thất Lý cũng không có chút tình cảm nào với lão.

Thứ hai, trên thảo nguyên không có trinh tiết bài phường, nữ tử tái giá là chuyện hết sức bình thường. Dân tộc thảo nguyên có vị Thái hậu ở góa cực kỳ nhàm chán, con trai làm Hoàng đế còn đặc biệt tìm nam tử đẹp để hiếu kính mẫu hậu mình.

Bất Tháp Thất Lý hoàn toàn không hiểu nhìn Tần Lâm một chút, tự tay bưng chén trà sữa cho Từ Văn Trường:

– Từ thúc thúc, nếu con có thể leo lên vương vị, sau khi mẫu thân gả cho người sẽ phải nhờ người chiếu cố nhiều hơn.
– Con ta thật ngoan!

Tam Nương Tử cười tít mắt, xoa đầu con mình.

Từ Văn Trường uống trà sữa cũng cảm thấy buồn cười, phong tục thảo nguyên và Hán địa thật là khác biệt một trời một vực. Nếu như ở Trung Nguyên, sợ rằng con trai nhà này đã rút vũ khí ra đánh đuổi lão đi, lấy đâu ra trà sữa uống, nằm mơ!

Tần Lâm và Từ Văn Trường nói ra hết những an bài gần đây, Tam Nương Tử không ngừng gật đầu, thỉnh thoảng phát biểu ý kiến của mình.

– Đúng rồi, phải chăng là người của Bạch Liên giáo đã tới nơi này?

Cuối cùng Từ Văn Trường hỏi.

– Có!

Tam Nương Tử trợn to hai mắt, đang lúc Tần Lâm cùng Từ Văn Trường cho là có tin tức mấu chốt gì đó, nàng cười nói:

– Tám chín phần mười Hán dân trong một dãy Phong Châu là năm đó Triệu Toàn mang ra, Bạch Liên giáo đồ còn rất nhiều. Ít ngày trước còn có người khuyên ta cung phụng Vô Sinh Lão Mẫu, dĩ nhiên ta không có đáp ứng.

À, thì ra nàng nói là dư nghiệt Bạch Liên Bắc tông, toàn bộ kẻ thủ ác đã bị giết, những tên còn lại trên thảo nguyên này không ngoài tàn binh bại tướng mà thôi, đã không đáng để lo nữa.

Từ Văn Trường thở phào nhẹ nhõm, không hề hỏi tới nữa.

Tần Lâm vẫn có chút không yên lòng, cẩn thận dặn dò:

– Bạch Liên giáo hung hiểm ác độc, tàn bạo đáng sợ, hơn nữa giáo chủ bọn họ là một mẫu dạ xoa vừa hung lại ác giết người không chớp mắt, nếu như lấy được tin tức của bọn họ, nhất định phải mau chóng thông báo bản quan!
– Đó là dĩ nhiên…

Tam Nương Tử ngoài miệng đáp ứng, trong lòng đã sớm cười nghiêng ngả, cái gì là mẫu dạ xoa vừa hung lại ác giết người không nháy mắt? Rõ ràng là một mỹ nhân đẹp như thiên tiên, chẳng qua là lạnh lẽo tới mức khiến cho người ta xa cách. Hừ hừ, chỉ sợ là ngươi đã làm chuyện gì có lỗi với nàng, cho nên nàng mới hóa thành mẫu dạ xoa trước mặt ngươi…

Tần Lâm lại nói mấy câu cùng Từ Văn Trường, lưu lão Từ lại, một mình rời đi.

Nóc đại trướng màu trắng mơ hồ có điểm khác thường, phải cẩn thận quan sát mới có thể phát hiện, Bạch Liên giáo chủ giống như một mảnh bông bay phất phơ bám trên nóc trướng. Y phục thuần trắng của nàng hòa làm một thể với cả trướng, nếu như không cật lực quan sát sẽ không thể nào nhìn thấy.

– Quả thật muốn nhịn cũng không được, dám nói ta là mẫu dạ xoa… Ai cha cha, tức chết bản giáo chủ!

Bạch Liên giáo chủ nghiến răng nghiến lợi, lặng yên không một tiếng động từ trên nóc trướng trượt xuống, bước chân vội vã đi về phía doanh trướng “thương đội” của nàng, trong lúc vội vàng quên cả mang mặt nạ của mình lên hoặc cải trang che đi dung mạo.

Vừa đúng lúc hai tên binh sĩ Mông Cổ tuần tra tới đây, nhìn thấy dung nhan xinh đẹp của nàng nhất tề ngây dại, nước miếng chảy ròng ròng.

– Nhìn cái gì vậy?!

Bạch Liên giáo chủ tức giận tiện tay đánh một quyền vào cọc gỗ bên cạnh.

Ầm một tiếng vang lên, ít nhất hơn mười trượng lan can trại bằng gỗ theo đó sụp đổ.

Ôi chao, lúc này Bạch Liên giáo chủ mới phát giác không ổn, vội vàng thi triển khinh công, thân ảnh màu trắng thấp thoáng giữa đám trướng bồng, nhất thời biến mất không thấy bóng dáng.

Tên binh sĩ Mông Cổ há to miệng:

– Tiên… tiên nữ!

Tên còn lại như người say rượu:

– La… la sát!

Hôm sau, chuyện hai tên binh sĩ Mông Cổ tuần tiễu ban ngày gặp phải nữ quỷ bắt đầu lan truyền trong quân doanh Tam Nương Tử.

Dựa theo truyền thống, trước khi chôn Yêm Đáp Hãn sẽ cử hành một lần đại hội hoằng pháp quy mô chưa từng có, sau đó Yêm Đáp Hãn nhập thổ vi an, tân Hãn Vương sẽ thừa kế vương vị.

Bởi vì lần đại hội hoằng pháp này, triều đình phái tới thánh thức nhất thiết vô lượng Thố Gia Đạt Ngõa Nhĩ Phẩm Đệ, uy danh vị này lan xa với Tuyết Vực cao nguyên, hai bờ Đông Tây Thanh Hải hồ cùng Phật tử Tây Thiên thảo nguyên Mông Cổ. Cho nên chẳng những hữu dực tam vạn hộ Thổ Mặc Đặc, Ngạc Nhĩ Đa Tư, Vĩnh Tạ Bố cơ hồ dốc hết trọn ổ mà ra, ngay cả tả dực tam vạn hộ khá xa Khách Nhĩ Khách và Sát Cáp Nhĩ cũng có không ít người tới.

Nghe nói Đại Hãn Đồ Môn Hãn có kim ấn Mông Cổ Đại Hãn, được cả Mông Cổ công nhận là người thừa kế gia tộc hoàng kim cũng cảm thấy ghen tị đối với chuyện này. Nếu không phải là bất hòa cùng Yêm Đáp Hãn, y sẽ đích thân tới nơi này.

Quy Hóa thành tọa lạc trên Thổ Mặc Xuyên, bốn phương tám hướng đều có lều trướng dân du mục dựng lên, trâu dê từng đàn giống như mây bay trên trời. Dân du mục Thổ Mặc Đặc bộ ưỡn ngực tự hào đón khách, khoác lác rằng bọn họ được Pháp Vương quán đỉnh ban phúc, đồng thời không tránh khỏi âm thầm oán trách, sợ rằng cỏ xanh trên thảo nguyên này sẽ không đủ ăn nữa.

Phía Nam Quy Hóa thành dùng những súc gỗ thật to dựng lên một cái đài cao, trang trí vàng bạc, tơ lụa ngũ sắc và pháp khí đủ các màu sắc, lộ ra vẻ hết sức thần thánh trang nghiêm. Nơi đây chính là pháp đàn dành cho Uy Linh Pháp Vương lên đài giảng pháp phổ độ chúng sinh.

Lúc này đang là khoảnh khắc tối nhất trước khi trời sáng, trên thảo nguyên đen kịt một mảnh, lại có vô số cây đuốc hội tụ thành một biển lửa, tâm trạng mọi người cũng lay động giống như ngọn lửa đuốc trong tay.

Đợi đến trời sáng, thần thánh cát tường Thố Gia Đạt Ngõa Nhĩ Phẩm Đệ sẽ đăng đàn thuyết pháp, tụng kinh cầu phúc cho tất cả tín đồ.

Rốt cục mặt trời ló dạng ở cuối đường chân trời, tia nắng ban mai đầu tiên đã chiếu lên đài cao.

Trời ơi, thật sự là một cảnh tượng thần kỳ! Trong khoảnh khắc này cả vùng đất dưới chân còn là một mảnh bóng tối, pháp đàn ngũ sắc cùng vàng bạc pháp khí trang trí đã được ánh mặt trời chiếu rọi lấp lánh rực rỡ, vô cùng trang nghiêm tráng lệ.

Trên pháp đàn, không biết lúc nào Uy Linh Pháp Vương đã ngồi đả tọa trên đó, tắm ánh nắng sáng sớm, toàn thân nổi lên màu vàng rực rỡ, đầu đội Thất Bảo Tỳ Lư mão ánh vàng bắn ra bốn phía. Thân lão mặc một bộ áo cà sa cẩm lan phạm văn phát ra từng vầng mây đỏ, Pháp Vương nhắm cặp mắt làm ra vẻ đang minh tư khổ tưởng, pháp thể trang nghiêm thậm chí chói lọi hơn cả ánh mặt trời, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

– Đây… Đây là Pháp Vương lấy bản thể hiện ra bảo tướng Đại Nhật Như Lai!

Đám Lạt Ma từ chùa miếu nơi khác tới xem lễ kinh ngạc kêu lên.

Nhất thời mọi người như mê như say, một số gần như điên cuồng, vô số người đảnh lễ quỳ lạy Uy Linh Pháp Vương, tiếng hoan hô giống như sóng biển dâng cao hết đợt này sang đợt khác.

Ngay cả Hoàng Đài Cát đang ngồi trong lều che nắng dưới đài cũng bị cảnh tượng này làm cho giật mình kinh hãi không ít. Đám thân tín của y như Khoát Nhĩ Chích, Cổ Nhĩ Cách Đài Cát phải dốc hết toàn lực mới có thể nhịn được kích động muốn quỳ sụp xuống bái lạy.

Bởi vì độ sáng thân thể Uy Linh Pháp Vương căn bản không phải ánh mặt trời chiếu là có thể hình thành, có thể nói không khoa trương chút nào, quả thật lão chính là một mặt trời khác mọc lên trên thảo nguyên.

Đây rõ ràng là pháp tượng Đại Nhật Như Lai hiện thân.

Dĩ nhiên ở cách khá xa, mọi người không nhìn thấy trán Uy Linh Pháp Vương chảy mồ hôi cuồn cuộn. Áo lót vị Phật gia này đã bị mồ hôi thấm ướt đẫm, da bị nướng nóng bừng bừng. Nếu không phải là trước đó lão đã uống thật nhiều thuốc giúp cho thân thể mát mẻ, lúc này đã sớm bị trúng nắng cảm mạo.

– Khốn kiếp, mau thu bớt đi, các ngươi muốn nướng chết Phật gia hay sao?

Uy Linh Pháp Vương không nhịn được mắng.

– Được được, thu thì thu, làm gì mắng chúng ta?

Không Thanh Tử, Vân Hoa Tử lẩm bẩm, bị A Sa hung hăng trợn mắt nhìn một cái, rốt cục hết sức miễn cưỡng đi thu hồi vài cái gương lớn.

Phù… Uy Linh Pháp Vương thở dài một hơi, bưng bát đồng trước người lên nhấp một hớp nước lạnh, chợt cảm thấy ngọn gió thảo nguyên thổi tới vô cùng mát mẻ.

Kế sách Đại Nhật Như Lai hiện thân là chủ ý Tần Lâm đưa ra, thật ra thì rất đơn giản:

Tần Lâm mang theo không ít gương lớn Tây Dương chuẩn bị làm lễ vật lung lạc quý tộc thảo nguyên. Đồ chơi này đến từ Bồ Đào Nha, ở Hán địa tương đối ít, trên thảo nguyên càng vô cùng hiếm.

Kết quả vừa đúng lúc gặp phải Uy Linh Pháp Vương đăng đàn thuyết pháp, hắn bèn để cho Không Thanh Tử, Vân Hoa Tử cùng A Sa mỗi người cầm vài cái gương lớn như vậy. Trước đó đã điều chỉnh góc độ xong xuôi, gắn gương vào Phật tượng, pháp khí, phướn… trên pháp đàn, khiến cho tín đồ bên dưới đài không nhìn thấy, lại có thể phản xạ ánh mặt trời chiếu lên người Uy Linh Pháp Vương.

Quả nhiên, một chiêu Đại Nhật Như Lai hiện thân Pháp Tướng nhất thời làm cho toàn trường cơ hồ sôi trào, chẳng qua là Uy Linh Pháp Vương chịu nóng không được nữa, da lão cũng sắp bị ánh mặt trời nướng chín. Hai tên ngốc Không Thanh Tử, Vân Hoa Tử không biết nặng nhẹ còn muốn chơi tiếp, may nhờ A Sa bắt bọn họ thu bớt gương, bằng không Pháp Vương lão nhân gia sẽ phải trúng nắng hôn mê tại chỗ.

– Ôi, muốn chiêu mộ tín đồ, ngưng tụ tín ngưỡng cũng không dễ dàng, chuyến này Đạo gia thật là khổ cực…

Uy Linh Pháp Vương lau mồ hôi trán, bắt đầu tuyên giảng Phật pháp.

Bên dưới đài, lều che nắng của Tam Nương Tử và Hoàng Đài Cát đối diện cách xa, bọn Tần Lâm và Từ Văn Trường cũng ngồi trong đó.

– Coi như chuyến này lão trọc đã phải dốc hết toàn lực…

Từ Văn Trường thấp giọng cười nói:

– Người này từ Đạo vào Thích, cũng giống như Lão Tử qua Hàm Quan, nói không chừng trăm ngàn năm sau lại là một vị Phật gia được thập phương cúng dường hương hỏa, cũng có người sẽ dựng tượng của lão, dâng hoa tươi nhang đèn đảnh lễ quỳ lạy.

Tần Lâm cũng cười:

– Lão muốn ngộ thông nhân quả, đắc chứng Bồ Đề, tự nhiên phải ra chút sức lực. Mới vừa rồi ta thấy nếu không phải là thu gương nhanh một chút, Uy Linh Pháp Vương phải đổi tên là Vịt Quay Pháp Vương rồi.
– Các ngươi nói gì vậy?

Tam Nương Tử cười khanh khách hỏi, ánh mắt nhìn Từ Văn Trường tràn đầy tình ý ngọt ngào không thể tách rời ra.

– Không có gì, không có gì…

Từ Văn Trường tỏ vẻ xấu hổ vô cùng.

– Hừ, các ngươi giở trò quỷ, còn tưởng ta không biết hay sao?

Tam Nương Tử lặng lẽ bấm Từ Văn Trường một cái.

– Ừm, lần đầu tiên bản quan cảm thấy mình trở thành người dư thừa…

Tần Lâm cười hăng hắc.

Tam Nương Tử che miệng cười vui vẻ:

– Tần trưởng quan chỉ nói đùa, chờ con gái của ta lớn thêm vài tuổi nữa, sẽ chiêu ngươi làm con rể vậy!

Tam Nương Tử được xưng đệ nhất mỹ nữ thảo nguyên, con gái của nàng hơn phân nửa cũng là mỹ nhân.

Da mặt Tần Lâm cực dày, thuận theo thời thế hỏi tới:

– Xin hỏi lệnh ái nhan sắc thế nào, sinh thần bát tự ra sao, hiện tại đã được mấy cái xuân xanh?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv99.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Full)
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 3
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 4 (Full)
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 5 (Update Phần 20)
Thông tin truyện
Tên truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 26/11/2025 03:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cave thời 4.0 - Tác giả Daquy
Cả đám Thùy Dương đi ra khỏi quán lên xe đèo nhau tống, Thùy Dương thì đi cùng Tiến còn Tuấn thì chở theo một em nào đó cảm đám kéo nhau phóng vút đi, tôi chạy xe cố gắng bám theo sau từ từ tụi nó lạng lách qua dòng người hướng về phía rìa thành phố vào một khu khá tồi tàn nhà cửa xập xệ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện bú cặc Truyện sex học sinh
Chiếc vòng thần kỳ
Trải qua một tuần, Tùng chăm chỉ làm hai việc: Luyện tập Thanh Diệp tâm pháp mà chiếc vòng đã truyền cho nó, và đè Mộng Thi ra chơi! Trải qua một tuần, công lực của nó tăng tiến cũng không ít, dù không tăng tối đa, vì nó còn đụ Mộng Thi nữa mà. Sáng nay, Tùng đến Hưng Đạo vương phủ. Vừa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú lồn Truyện cổ trang Truyện liếm lồn Truyện xuyên không
Hoàng đế hoang dâm
Bị 2 con sói đụ, sinh con, thần ban phước lành cho vương quốc, bị đái vào bướm dâm và bị đụ cho đái. Giữa cánh rừng rậm mênh mông có một ngôi đền cổ ở tít trên cao, trong đền thờ một tượng thần trắng lấp lánh ánh nhũ được tạc cực đẹp. Tượng thần ở đây không biết là nam hay nữ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện cổ trang Truyện sex mạnh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba