Truyện sex ở trang web truyensextv99.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv99.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 4 » Phần 24

Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 4


Truyện đã hoàn thành

Phần 24: Thật Là Lợi Hại

Nhưng Tần Lâm có đòn sát thủ của riêng hắn.

Lúc này Đại Hoàng đã được A Sa dắt tới, tiếng sủa của nó có hơi khác lạ. Nguyên nhân là A Sa đá nó một cước, chó này ngửi được mùi máu tanh nồng đậm nên tỏ vẻ hưng phấn.

Tần Lâm bảo A Sa dắt chó đến cửa vòm mà hai tên Lạt Ma bị thương vừa ở đó, trên mặt đất nơi này rơi vãi không ít giọt máu, thậm chí còn có một mảnh vải dính máu. Chính là mảnh vải trắng băng vết thương trên đầu Lạt Ma trắng mập mà Tần Lâm đã lột xuống khi nãy, lúc ấy làm cho Lạt Ma đáng thương đau đến nhe răng toét miệng.

Ủa, thì ra là như vậy! Chúng huynh đệ Hiệu Úy nhìn nhau, vô cùng bội phục. Lúc trước bọn họ không hiểu dụng ý của Tần Lâm, cảm thấy hắn quá ác, bây giờ mới hiểu được còn có tác dụng để cho Đại Hoàng đánh hơi.

Đại Hoàng ngửi ngửi mảnh vải đã từng băng vết thương, lập tức nhảy nhót, đuôi vẫy lia lịa.

A Sa nghe giới thiệu qua vụ án, vừa dắt chó vừa hỏi:

– Tần đại thúc, hai Lạt Ma tập kích người bị thương chạy trốn, trên người khó tránh khỏi dính vết máu, chúng ta có thể cho Đại Hoàng ngửi mùi đuổi theo, nhưng muốn tìm được địa điểm bị tập kích, hay là bắt đầu truy từ nơi này, Đại Hoàng chỉ có thể tìm được hai Lạt Ma bị thương, vậy thì đuổi vào bên trong Long Phúc tự đi.

Thật thông minh! Tần Lâm đưa tay vuốt tóc bé gái, khiến cho tóc nó rối bời như tổ quạ.

Hắn đã sớm quan sát địa điểm xảy ra đánh lén, dẫn mọi người đi qua con đường vết máu loang lỗ:

– Xem kìa, mới vừa rồi ta đã quan sát qua dấu chân của hai Lạt Ma bị thương, dấu chân bọn họ là từ bên này đi một mạch tới. Vết máu cuối cùng trên cây cột này càng khẳng định suy đoán của ta.

Tần Lâm giơ tay chỉ, ở vị trí cao chừng bốn thước trên một cây cột gỗ trước cửa một quán rượu nhỏ gần đó, rõ ràng có mấy giọt máu vẩy ra giống như dấu chấm than, vô cùng sinh động.

Lỗ mũi ẩm ướt của Đại Hoàng đang ra sức hít hít không khí, tìm kiếm ngọn nguồn mang tới thứ mùi khiến cho nó cảm thấy hưng phấn. Thình lình lỗ tai nó dựng lên, sủa lên một tiếng chạy đi thật nhanh, khiến cho dây da căng thẳng.

– Ngu ngốc, tìm sai phương hướng rồi!

A Sa đá một cái vào mông nó.

Bởi vì Đại Hoàng vừa sủa vừa chạy tới cửa vòm chỗ hai tên Lạt Ma bị thương đã nằm lúc trước.

Dù sao không phải là cảnh khuyển chuyên nghiệp, nếu như tùy tiện huấn luyện một chút là có thể sử dụng thuần thục như cánh tay, chẳng lẽ còn hơn cả các giống Labrador Retriever, Berger hay sao?

A Sa có vẻ ủ rũ, đánh chó mấy cái.

Tần Lâm vẫn ung dung điềm tĩnh, tên này đã có biện pháp. Chỉ thấy hắn đang nhìn chằm chằm dấu chân dính máu chằng chịt trên mặt đất, còn bị người khác giẫm đạp lung tung.

Dấu chân của dân chúng vây xem, Lạt Ma tử thương, quân binh cứu viện… hỗn tạp rắc rối, thường là trong phạm vi một thước vuông có tới mấy dấu chân ngổn ngang, còn không được trọn vẹn hoàn chỉnh, tình huống như vậy có thể tìm ra đầu mối sao?

Từ Tước, Trần Ứng Phượng cùng mấy tên cao thủ Hình bộ Lục Phiến môn, bộ khoái Ứng Thiên phủ cũng bắt chước Tần Lâm cúi đầu quan sát. Nhưng không được bao lâu đã cảm thấy tâm phiền ý loạn, váng đầu hoa mắt, đi theo mấy bước liền mất đi đầu mối.

Duy chỉ có Tần Lâm thủy chung không hề bỏ cuộc, căn cứ vào dấu chân của hai tên đánh lén bắt đầu truy tung lần theo. Hắn vòng qua sọt đựng thức ăn bị ngã, xuyên qua bàn ghế của quán trà, cuối cùng dừng lại ở đầu hẻm Càn Ngư.

Quan sát hai dấu chân cuối cùng mà mắt người còn có thể thấy được ở đầu hẻm, từ tư thế của vết chân, trong đầu Tần Lâm hiện ra tình hình lúc hai tên đánh lén chạy trốn. Nhất định là bọn họ tạm thời nảy ra ý, thừa dịp Bạch Liên giáo tạo hỗn loạn, sau khi đánh lén hai Lạt Ma mập gầy đắc thủ, nhanh chóng xâm nhập vào đám đông dân chúng chạy trốn tứ tán, đá ngã lăn sọt đựng thức ăn, đẩy ngã bàn ghế trong quán trà, cuối cùng rẽ vào hẻm Càn Ngư, biến mất sâu trong hẻm chẳng chịt đường ngang ngõ tắt.

Sau khi hai tên đánh lén này rời khỏi đường lớn đầy máu, dấu chân chúng cũng càng ngày càng mờ nhạt, mới tiến vào hẻm vài bước đã không có cách nào dùng mắt thường quan sát được nữa.

Lúc này đến phiên Đại Hoàng truy tung, nó trở nên hưng phấn lần nữa, dùng chân trước chỉ vào sâu trong đường hẻm sủa gâu gâu, dường như đang muốn nói:

– Chủ nhân, hai tên bại hoại kia chính là chạy trốn theo con đường này!

Đúng vậy, nơi này không có mùi hai Lạt Ma mập gầy bị thương lưu lại quấy nhiễu, chỉ còn mùi của hai tên đánh lén, Đại Hoàng dùng mũi truy theo không còn trở ngại nữa.

Từ Tước, Trần Ứng Phượng ngơ ngác nhìn nhau, mặt mũi lộ vẻ hoảng sợ, Tần Lâm có thể tìm được đặc điểm trong đống dấu chân ngổn ngang hỗn tạp, chằng chịt như vậy, truy theo một mạch tới con hẻm cuối cùng mà thủ phạm đã chạy, phần công lực này thật là ghê gớm.

Cao thủ Lục Phiến môn và đám bộ khoái Ứng Thiên phủ cũng than thở. Chẳng trách nào Tần trưởng quan tuổi còn trẻ đã làm đến đại quan nhị phẩm đương triều, người ta quả thật có bản lĩnh chân chính.

Đôi mắt linh lợi của A Sa chớp chớp liên hồi, vô cùng kính ngưỡng nhìn Tần Lâm, hết lời khen ngợi:

– Tần đại thúc thật là lợi hại, lợi hại hơn cả Đại Hoàng!

Thì ra Tần trưởng quan đáng thương bất quá chỉ lợi hại hơn Đại Hoàng, lời khen này thật sự vô cùng chân thật.

Từ Tước, Trần Ứng Phượng ôm bụng cố nén cười, thiếu chút nữa ngạt thở. Lục Viễn Chí, Ngưu Đại Lực cũng không dễ chịu gì, đám quan giáo, bộ khoái ai nấy tỏ vẻ vô cùng cổ quái.

Xú nha đầu, ngươi cố ý phải không?! Tần Lâm nghiến răng nghiến lợi, hung tợn nói:

– Con nuôi, dẫn huynh đệ của con truy tiếp đi!

A Sa vốn là đang cười trộm, nghe vậy nhìn Tần Lâm le lưỡi một cái, vỗ đầu Đại Hoàng:

– Đại Hoàng, Đại Hoàng, ngoan ngoãn tìm cho ra hung thủ chạy trốn, nếu không Tần đại thúc của ngươi sẽ tức giận!

Đại Hoàng sủa gâu gâu lao đi, A Sa ở phía sau kéo sợi dây, chạy theo nó thật nhanh.

– Mau đuổi theo!

Tần Lâm vung tay lên, trong lòng cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng đuổi theo nghi phạm quan trọng hơn nên cũng không suy nghĩ nhiều.

Hắn không biết đám quan giáo sau lưng mình suýt chút nữa hôn mê, Tần trưởng quan của chúng ta đã trở thành đại thúc của Đại Hoàng rồi sao? Tần trưởng quan từ trước tới nay đánh đâu thắng đó, không ngờ rằng hôm nay bị tiểu nha đầu này trêu cợt như vậy.

Khứu giác Đại Hoàng tương đối bén nhạy, mùi máu tươi lại rất đặc biệt, nó chỉ cần tìm được nơi đầu tiên đổ máu, cũng không có khả năng không tìm được.

Dọc theo đường đi hai lần gặp Lạt Ma Trát Luận Kim Đỉnh tự phân tán ra ngoài, mỗi tổ đều chỉ có ba bốn người, chạy loạn trong các con hẻm chằng chịt.

Đường hẻm thành Bắc Kinh dày đặc như mạng nhện, ngang dọc khắp nơi, Lạt Ma Kim Đỉnh tự không quen địa hình, mò mẫm tìm kiếm như vậy có thể tìm được mới là chuyện lạ.

Thấy Tần Lâm dẫn người chạy như điên, số Lạt Ma gặp được cũng muốn đi theo hắn, nhưng bị Mã Bân chỉ huy cẩm y quan giáo ngăn lại tất cả, mặc cho bọn họ dùng tiếng Mông Cổ kêu loạn.

Từ hẻm Càn Ngư đi tới cuối đường, băng ngang qua đường trước Sùng Văn môn, sau đó rẽ vào hẻm Thạch Tào, chưa đi đến cuối đã rẽ sang phía Bắc, cuối cùng theo một con hẻm nhỏ vô cùng yên tĩnh chạy tới hẻm Sử Gia.

Nơi này cách Uy Linh Pháp Vương gặp tập kích ngoài Đông An môn đã có mấy dặm đường, chúng quan binh chạy tới nỗi thở hồng hộc, nhưng mọi người cũng không cảm thấy mệt mỏi, kỳ vọng sắp vạch trần bí mật khiến cho bước chân của bọn họ vừa nhanh vừa vội.

Rốt cục Đại Hoàng ngừng lại, sủa gâu gâu liên hồi về phía một vườn rau, cho dù là A Sa ra sức kéo dây, nó vẫn nhảy nhót ra sức muốn xông về phía trước.

Không cần nói, bên trong vườn rau này nhất định có điều cổ quái, tất cả mọi người nhìn chăm chú vào bên trong một chiếc lều cỏ.

Tần Lâm chỉ huy đám quan giáo vây quanh tầng tầng, sau đó hai tay bắc thành hình loa, lớn tiếng kêu:

– Người ở bên trong nghe đây, các ngươi đã bị bao vây, lập tức bỏ vũ khí xuống đầu hàng, chính sách của chúng ta là khoan hồng độ lượng, nếu như kháng cự sẽ bị nghiêm trị…

Ặc… sắc mặt bọn Từ Tước tỏ ra ngơ ngác, không biết Tần trưởng quan vừa giở trò gì.

– Sai rồi sai rồi, thật là xấu hổ, đọc sai lời rồi…

Tần Lâm cười hắc hắc, đổi lời lại tiếp tục kêu lớn:

– Bọn chuột nhắt trong đó hãy nghe cho kỹ, bản quan là Đô Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ Tần Lâm, phụng chỉ giám sát chiếu ngục, cai quản Bắc Trấn Phủ Ty. Bọn ngươi đã bị vây quanh tầng tầng, có thể nói chắp cánh khó thoát, thức thời vụ là tay tuấn kiệt, mau mau ghìm cương bên bờ vực mới có một đường sinh cơ…

Như vậy mới phải chứ, mới thể hiện được uy phong của đại thần triều đình, ma đầu Xưởng Vệ.

– Tần… Tần trưởng quan?

Bên trong có người nhỏ giọng thầm thì, sau đó chợt vang lên một tràng tiếng ồn ào, chợt có hai Lạt Ma chạy gấp ra, chạy thẳng về phía Tần Lâm.

– Còn dám ngoan cố kháng cự ư?

Từ Tước xuất chiêu Đại Bằng Triển Sí, động tác dứt khoát lưu loát, chưởng phong mơ hồ mang theo tiếng sấm gió, quả nhiên không hổ là Đại Đương Đầu Đông Xưởng. Trần Ứng Phượng cũng rống to tiến lên trước hai bước, tay trái hổ trảo, tay phải hạc chưởng, chính là ngạnh công thượng thừa Hổ Hạc Song Hình.

Chúng quan giáo nhất tề quát to, cũng rút Tú Xuân đao tiến lên. Chỉ cần Tần Lâm ra lệnh một tiếng, lập tức sẽ loạn đao phân thây hai Lạt Ma kia.

Không ngờ rằng hai Lạt Ma kia chạy tới còn cách xa một trượng đã quỳ rạp xuống đất, đầu gối trượt thêm một quãng trên đất bùn trơn trượt, miệng kêu lên liên hồi:

– Tần trưởng quan cứu mạng, Vô Lượng Thọ Phật, Thái Thượng Lão Quân, Vương Mẫu nương nương, Quan Âm Bồ Tát…

Bọn Từ Tước, Trần Ứng Phượng thảy đều trợn tròn mắt, khí bá vương của Tần trưởng quan cũng quá mức mạnh mẽ, mới vừa rống lên mấy câu đã hù dọa cho hai Lạt Ma kia phải hồn vía lên mây.

Lục Viễn Chí, Ngưu Đại Lực lại trợn mắt nhìn nhau, suýt chút nữa cắn phải đầu lưỡi mình: Gọi hồi lâu, vì sao kẻ chạy ra lại là hai tên này?

– Các ngươi có quyền giữ im lặng, hết thảy những gì các ngươi nói sẽ trở thành chứng cứ trình đường.

Tần Lâm cười híp mắt nói, sau đó rất kiên nhẫn giải thích cho hai Lạt Ma đang tuôn rơi nước mắt:

– Nói cách khác, bây giờ các ngươi có thể ngậm miệng lại, chờ lát nữa bản quan hỏi cái gì các ngươi sẽ trả lời cái đó, bằng không bản quan sẽ không khách sáo.
– Không nói, chúng ta sẽ không nói bậy một chữ nào!

Hai Lạt Ma lập tức dùng hai tay bụm miệng lại, suy nghĩ một chút cảm thấy không yên lòng về đồng bạn, bèn lấy ra một tay bị miệng đối phương, trông có vẻ vô cùng ngoan ngoãn.

Bạn đang đọc truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv99.net/cam-y-ve-dai-minh-quyen-4/

Trong Từ Ninh cung Tử Cấm thành, Uy Linh Pháp Vương thăng đàn giảng pháp, nói đến chỗ tuyệt diệu quả thật là ba hoa không ngớt, nước bọt tung bay.

Chỉ thấy vóc người lão cực kỳ cao lớn, thân khoác một chiếc pháp bào màu trắng viền đỏ, hai đạo mày kiếm không giận mà uy, hai mắt lấp lánh thần khí sung túc, sống mũi anh tuấn, miệng rộng mặt vuông, đầu đầy tóc bạc kết thành hình trôn ốc, quả thật chính là bảo tướng trang nghiêm.

Mặc dù khoảng cách giữa hai mắt tựa hồ quá gần, dường như lông mày lại ở cách nhau quá xa. Miệng lão há ra khoe một hàm răng vàng khè như lưỡi cuốc, nhưng kỳ nhân tự có dị tướng, huống chi ngã Phật chú trọng từ bi, thân thể phàm tục thế gian bất quá chỉ là túi da hôi thối mà thôi.

Không hổ là Thố Gia Đạt Ngõa Nhĩ Phẩm Đệ, giảng tới Đại Nhật Như Lai kinh ngón tay bắt Pháp Giới Định ấn, khóe miệng khẽ nhếch giống như Phật tổ niêm hoa vi tiếu. Giảng tới bộ Bồ Đề Đạo Thứ Đệ Quảng Luận lại bắt Kim Cương Đại Tuệ ấn, thần sắc cực kỳ trang nghiêm, giống như Tây Thiên La Hán giáng phàm.

Lý Thái hậu cùng Vạn Lịch nghe nửa hiểu nửa không, nhưng trong lòng càng thêm tin tưởng Pháp Vương hơn trước.

Không phải vậy sao, Pháp Vương mới vừa gặp tập kích, vốn là đặc biệt triệu vào cung thăm hỏi. Kết quả lão nhân gia còn nói hôm nay lệ khí tứ hải bay lên, cho nên lại giảng kinh hoằng pháp tiêu tai giải nghiệp, cầu cho giang sơn Đại Minh vĩnh viễn trường tồn.

Cái gì gọi là đại từ đại bi, đây chính là đại từ đại bi!

Bọn Trương Kình, Lưu Thủ Hữu cũng đứng nghiêm bên dưới nghe giảng, thầm nghĩ trong lòng dù có tin hay không, tóm lại sau này địa vị Pháp Vương sẽ không dao động nữa.

Vì sao? Pháp Vương chân trước cầu phúc thay Đại Minh, bảo vệ Hoàng gia duy trì chín trăm chín mươi chín năm, chân sau ra cung liền gặp phải Bạch Liên Ma giáo tập kích, nghe nói giáo chủ Ma giáo còn kêu lên “Vọng tưởng kéo dài Hoàng gia thay ngụy triều, Uy Linh lão tặc nhận lấy cái chết”. Ma giáo và triều đình không chết không thôi, thử nghĩ nếu như không phải là Uy Linh Pháp Vương thật sự có đại thần thông nghịch thiên cải mệnh, kéo dài hoàng thống, Ma giáo đâu cần tới tập kích lão như vậy?

Thật vất vả Uy Linh Pháp Vương mới kết thúc hoằng pháp, mấy vị Trương Kình, Lưu Thủ Hữu, Nghiêm Thanh chỉ cảm thấy đứng lâu tới nỗi chân tê dại. Lý Thái hậu và Vạn Lịch là thưởng thức nghiền ngẫm tinh tế, có cảm giác dư âm vẫn còn vang vọng xung quanh.

Hồi lâu, Lý Thái hậu mới cất tiếng thở dài:

– Ôi, vì kéo dài hoàng thống thay triều đình, lại làm Pháp Vương bị Ma giáo tập kích bất ngờ, ai gia thật sự rất xấu hổ.

Pháp Vương bảo tướng trang nghiêm, thần sắc uy vũ nói:

– Phật viết: Ta không vào địa ngục ai vào địa ngục, vì bảo vệ giang sơn triều đình vĩnh viễn vững bền, vì phúc của vạn dân trong thiên hạ, cho dù là bần tăng tan xương nát thịt cũng không tiếc.

Hay cho một vị Pháp Vương thương nước thương dân!

Trương Kình cung cung kính kính hỏi:

– Không biết mới vừa rồi Pháp Vương nói lệ khí sâu nặng, rốt cục là ứng trên thân người nào? Vì sao gần hai năm qua nhiều lần xảy ra hung án liên quan tới Hoàng cung?

Lưu Thủ Hữu, Nghiêm Thanh lập tức phấn chấn tinh thần, ha ha… Mọi người đang chờ Pháp Vương nói ra tên Tần Lâm!

Từ Văn Bích cảm thấy nôn nóng trong lòng nhưng lại không có cách nào, Tần muội phu ơi Tần muội phu, ngươi vô cùng linh xảo, chẳng hay có biết Uy Linh Pháp Vương đang sàm tấu ngươi sau lưng hay không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv99.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Full)
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 3
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 4 (Full)
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 5 (Update Phần 20)
Thông tin truyện
Tên truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 26/11/2025 03:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Truyện những người phụ nữ dâm đãng của gia đình
“Vợ ơi, trước đây anh khốn nạn, mình làm lại từ đầu nhé?” Ngọc Thiện nói, giọng đầy “chân thành”. “Ừ!” Phương Anh, chẳng có mưu mô gì, cảm động trước hành động của chồng, nước mắt rưng rưng, chỉ cần dỗ chút là vui. Khi hai vợ chồng buông nhau ra, ánh mắt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Chị dâu em rể Liếm tinh trùng Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện móc lồn Truyện nuốt tinh trùng
Nước mắt của suối
Sao thế con? Con cảm thấy không ổn ạ, con thèm sữa. Thế con học xong chưa? Để mẹ gọi cô Vân xem thế nào. Con học xong lâu rồi, mẹ quên ah. Ừ mẹ quên, để mẹ gọi cô Vân. Alo Vân ah, thằng Việt lại có vấn đề rồi, nó cần em, em nay giúp chị được không? Vâng, Việt lại thèm sữa rồi hả chị...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Vú có sữa
Duyên - Tác giả Leysek
Quang đọc kỹ chuyện ngoại tình của vợ với Long mà sao anh thấy kích thích kinh khủng. Giờ đây dục tính trong người dâng cao, Quang muốn duyên kể tỉ mỉ hơn để thoả mãn tính dâm của mình. Anh hỏi thật nhé, ngày đấy em có thích thằng Long thật không? Duyên vẫn ngỡ mình đang chát với Nam nên nàng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ vợ bạn Truyện bú cặc Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện NTR Truyện sex ngoại tình
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba