Truyện sex ở trang web truyensextv99.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv99.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 4 » Phần 22

Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 4


Truyện đã hoàn thành

Phần 22: Vị Trí Vết Thương Khác Thường

Những người áo đen này toàn là trưởng lão, Đà chủ, Hương chủ Bạch Liên giáo, ai nấy võ công cao cường, tên bắn ra không thua gì nỏ cứng trong quân, mặc dù đám khổ tu tăng cũng có võ nghệ nhưng vẫn không thể nào ngăn nổi. Trong tiếng phập phập khiến cho người ta cảm thấy ê răng, mũi tên xuyên thủng thân thể con người, lập tức có bảy tám khổ tu tăng bị đóng chặt xuống đất.

Nhất thời cục diện trở nên vô cùng hỗn loạn, ngay từ lúc Ngả Khổ Thiền xuất hiện dân chúng đã kêu lên chạy tứ tán, vào lúc này đám phiên tăng cũng giống như bầy ruồi bay loạn xạ, xung quanh xe kéo hỗn loạn không chịu nổi.

– Hừ, vọng tưởng kéo dài Hoàng gia thay Ngụy triều…

Đôi môi đỏ mọng của Bạch Liên giáo chủ dưới mặt nạ bạc khẽ quát:

– Uy Linh lão tặc, chịu chết đi!

Bóng người trắng muốt bay giữa không trung, tay áo tung bay, dáng người đẹp tuyệt giống như thiên ngoại phi tiên, tốc độ nhanh như chớp giật.

Trong mắt của rất nhiều phiên tăng, đây chẳng khác nào tử thần màu trắng vừa giáng xuống, bọn họ vô cùng kinh hãi không tự chủ được đưa ánh mắt nhìn về phía xe kéo sau lưng. Xem ra lần này Uy Linh Pháp Vương phải tự mình xuất thủ, mới có thể trừ ma vệ đạo.

Ngạch Triều Ni Mã Đại Lạt Ma lại cùng sư đệ liếc mắt nhìn nhau, hai người nghiến răng một cái tả hữu cùng xuất, tiến lên nghênh đón Bạch Liên giáo chủ.

Sáu chưởng giao nhau trên không trung, nhất thời kình phong gào thét, phiên tăng bên ngoài hơn trượng đều cảm thấy trên mặt đau như dao cắt. Chỉ nghe hai tiếng ối vang lên, sư huynh đệ Ngạch Triều Ni Mã bay ra ngoài, rầm một cái va vào nhà dân bên đường, khiến cho bức tường bị sụp mất một nửa.

Sắc mặt Ngạch Triều Ni Mã đỏ ửng như máu, cố gắng giãy giụa đứng lên, thân hình lảo đảo lắc lư giống như uống rượu say. Sư đệ y ho khan khạc ra ba búng máu tươi lớn, dùng hết khí lực mới miễn cưỡng vịn tường ngồi dậy được.

Bạch Liên giáo chủ đã luyện Bạch Liên Triều Nhật thần công đến đài sen đệ bát phẩm, trong mấy trăm năm qua chỉ kém Đường Tái Nhi vào năm Vĩnh Lạc. Mười tám La Hán liên thủ cũng chỉ có thể đấu ngang tay với nàng, thế nhưng hiện tại Ngạch Triều Ni Mã đã trúng phải kế “hoa mai chia cánh”, mười sáu tên sư đệ đều bị bọn Ngả Khổ Thiền quấn lấy, chỉ còn lại y và một tên sư đệ, làm sao có thể là đối thủ của Bạch Liên giáo chủ?

Đã dọn dẹp tất cả cường địch, Bạch Liên giáo chủ cũng không thèm nhìn tới Ngạch Triều Ni Mã đau khổ giãy giụa lần nào, ung dung như tản bộ đi về phía xe kéo.

Ngay từ lúc cung tên bắn ra, đám khổ tu tăng đã lập tức trở nên hỗn loạn, lúc này càng không ai dám tiến lên ngăn trở. Tà công của giáo chủ Ma giáo bất phân thắng bại với Uy Đức Pháp Vương Trát Luận Kim Đỉnh tự, chỗ này ngoại trừ Uy Linh Pháp Vương trong xe kéo ra, còn ai là đối thủ của nàng?

Bạch Liên giáo chủ cũng không nhẹ nhõm giống như ngoài mặt, giáo chủ Bạch Liên giáo đời trước từng luận kiếm cùng Uy Đức Pháp Vương trên đỉnh tuyết sơn, mặc dù thắng hiểm một chiêu nhưng thật ra công phu hai bên đều đạt tới mức lô hỏa thuần thanh, căn bản không có chênh lệch gì. Hiện tại đối mặt sư đệ Uy Đức Pháp Vương Thố Gia Đạt Ngõa Nhĩ Phẩm Đệ, thậm chí có lời đồn càng thêm thần thông quảng đại hơn cả sư huynh, Bạch Liên giáo chủ cũng không nắm chắc phần thắng.

Nàng bước từng bước một về phía trước, chậm rãi súc tích lực lượng, điều chỉnh các bộ phận cơ thể tới trạng thái đỉnh phong, Bạch Liên Triều Nhật thần công vận khởi mười hai thành công lực, kế tiếp ắt sẽ là một đòn như trời giáng.

Kỳ quái là trong xe kéo cũng không có động tĩnh gì, Pháp Vương không có thi triển thần thông hàng yêu phục ma, càng lộ ra vẻ cao thâm khó lường.

– Bất kể nhiều như vậy!

Trong hai tròng mắt Bạch Liên giáo chủ giấu sau mặt nạ bạc, ngọn lửa nóng bỏng như vạn đóa hoa sen đỏ nở rộ, song chưởng cùng xuất đánh về phía xe kéo.

Pằng, pằng, pằng…

Tiếng súng chát chúa bất ngờ vang lên như pháo nổ, thân hình Bạch Liên giáo chủ khẽ chuyển tránh khỏi đợt mưa đạn này, bên tai nghe thấy đám người áo đen trên nóc nhà khẽ hô liên tiếp, có người đã bị thương.

Phương hướng Đông An môn, quan giáo Kim Ngô vệ thân mặc thiết giáp, cầm trường thương đại kích, nhóm đội vượt tường mà vào, hai bên mã đội Kỳ Thủ vệ mặc thiết giáp chạy nhanh đến, lại có binh lính Thần Cơ doanh cầm điểu thương, Tam Nhãn súng bao vây bắn tới. Vừa rồi chính là một tiểu đội điểu thương thủ khai hỏa xông đến gần nhất, ngăn cản một đòn như trời giáng của Bạch Liên giáo chủ.

Tuy rằng bản thân Bạch Liên giáo chủ chưa bị thương, nhưng mắt thấy cung tiễn thủ bố trí trên nóc nhà đã có mấy tên trúng thương, thấy không thể chống đỡ đại đội binh mã triều đình, bèn kêu thuộc hạ rút lui đi, Sau đó song chưởng nàng giao nhau trước mặt chậm rãi lui về phía sau, phòng bị Uy Linh Pháp Vương đột ngột hạ độc thủ.

Cho đến khi nàng lui vào hẻm, Uy Linh Pháp Vương cũng không có xuất thủ.

– Xem ra y cũng không có nắm chắc lưu lại bản giáo chủ!

Bạch Liên giáo chủ thở ra một hơi thật dài, dẫn dắt đông đảo giáo chúng biến mất trong các con hẻm ngang dọc chằng chịt rất nhanh.

Bạch Liên giáo tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, trên đường chỉ còn lại thi thể phiên tăng, máu tươi loang lỗ khắp nơi, cũng không ít tay cụt chân gãy.

– Khụ khụ, tại sao vậy, tại sao vậy?

Tần Lâm dẫn theo Cẩm Y Hiệu Úy không nhanh không chậm đi tới, giả vờ tỏ vẻ lo âu nói:

– Ôi, bản quan thất chức, dưới chân thiên tử mà đánh nhau như vậy, thật sự là đau lòng ôm đầu, chỉ mong không có kinh động pháp giá Pháp Vương, Ủa, Ngạch Triều Ni Mã, dường như sắc mặt ngươi không được dễ coi lắm?

Ngạch Triều Ni Mã buồn bực muốn ói, bị một chưởng Bạch Liên giáo chủ đánh cho nội thương, vào lúc này khí huyết còn đang sôi trào, còn bị Tần Lâm chế nhạo.

Đây cũng là chuyện đương nhiên, cảnh sát, à không, là Cẩm Y Vệ, luôn luôn chờ đánh tới cuối cùng mới chịu xuất hiện.

Tần Lâm vừa chỉ huy cấp cứu người bị thương, bảo vệ hiện trường, vừa ra lệnh quan giáo Xưởng Vệ truy kích yếu phạm Ma giáo, đồng thời thông báo cho nha môn Ngũ Thành Binh Mã ty, kinh quân thập nhị đoàn doanh, Hình bộ Lục Phiến môn lục soát khắp thành.

Đây gọi là người thiện không tới, người tới bất thiện, Bạch Liên giáo dám hạ thủ với đám Uy Linh Pháp Vương ở dưới chân thiên tử, cho dù kẻ tham dự chuyện này là một số nhân vật khinh công cực cao cũng nhất định đã sớm quyết định kế hoạch rút lui, chỉ sợ là không đuổi kịp, nhưng cũng phải làm cho có lệ.

Trên con đường hướng Nam Bắc này, khắp nơi toàn là thi thể nằm trong vũng máu, mười tám hộ giáo La Hán cuối cùng đều còn sống, khổ tu tăng chết rất nhiều, có thi thể lưng cắm mũi tên, có thi thể mình một nơi đầu một nẻo, tình cảnh vô cùng thảm thiết. Lại có thật nhiều phiên tăng bị thương, dùng tiếng Tây Tạng kêu loạn danh hiệu Thiên Mẫu cát tường, Đại Nhật Như Lai, những phiên tăng không bị thương băng bó cho đồng bạn, hỗn loạn vô cùng.

Tần Lâm cau mày, nhấc chân thong thả bước trong đám thi thể và máu tươi ngổn ngang, ánh mắt sáng ngời giảo hoạt dò xét bốn phía.

Khụ khụ, khụ khụ… Ngạch Triều Ni Mã bị Bạch Liên giáo chủ đánh một chưởng trọng thương, cũng may y là kẻ đứng đầu đám đệ tử đời thứ hai Trát Luận Kim Đỉnh tự, vào lúc này cũng không ngừng ho khan ra máu, đưa tay chùi vết máu bên miệng, lắp bắp nói:

– Tần tướng quân, pháp giá Pháp Vương mới ra cửa cung liền gặp tập kích, ngươi có tội!

Tần Lâm liếc mắt nhìn y, cười hì hì nói:

– Đúng vậy, Đại Lạt Ma nói không sai, bản quan sẽ tự dâng biểu xin tội.

Chợt có mấy vị quan viên vội vã chạy tới, vừa mới đi qua góc đường liền nghe được câu này, vội vàng phản bác:

– Tần tướng quân đâu có tội, rõ ràng là vô tội có công!
– Phùng Đốc Công nói không sai, mới vừa rồi ta dẫn dắt quan binh dưới sự chỉ huy của Tần tướng quân, kịp thời đánh lui yêu phỉ Bạch Liên giáo tạo phản…
– Tần tướng quân không hổ là thiếu niên anh kiệt Cẩm Y Vệ ta, hành động uy mãnh thần tốc, lúc này mới đại thắng nghịch tặc Ma giáo hoành hành dưới hoàng thành.
– Hổ gầm ưng dương, tường thành quốc gia…

Đám người Phùng Bảo, Từ Văn Bích, Lưu Thủ Hữu, Nghiêm Thanh có kẻ cỡi ngựa, có người ngồi kiệu, cơ hồ trước sau chạy tới, ai nấy đều ra sức khen ngợi Tần Lâm.

Con bà nó! Ngạch Triều Ni Mã không nhịn được mắng một câu thô tục, căn cứ tin tức hỏi thăm, Lưu Thủ Hữu, Nghiêm Thanh hận thấu xương Tần Lâm, Phùng Bảo cũng không phải là địch không phải là bạn, bọn họ uống lộn thuốc gì mà khen nức nở Tần Lâm như vậy?

Trừ Từ Văn Bích là Đại cữu ca của Tần Lâm, ba vị còn lại bình thời chờ có cơ hội sẽ không ngại đá cho Tần Lâm mấy cước. Nhưng lần này lại khác, Uy Linh Pháp Vương gặp tập kích ở dưới chân hoàng thành, bàn về phụ trách tuần tiễu kinh sư có thập nhị đoàn doanh, phụ trách điều tra bắt bớ có Hình bộ Lục Phiến môn và Ngũ Thành Binh Mã ty, chuyên chức công tác đặc vụ là Đông Xưởng cùng Cẩm Y Vệ, tất cả những nha môn này đều có trách nhiệm.

Nếu như Tần Lâm sau khi chuyện xảy ra đã chạy tới hiện trường đầu tiên đánh lui Bạch Liên yêu phỉ còn có tội, vậy chẳng phải là bọn Phùng Bảo, Lưu Thủ Hữu phải nghiền nát thành tương hết hay sao?

Tần Lâm cười cười, cố làm ra vẻ khiêm tốn:

– Vào lúc này chỉ ý còn chưa xuống tới, hạ quan chức nhỏ thấp kém, quả thật không đủ lực giải quyết vụ án này, kính xin Phùng Đốc Công ra quyết định.

Giỏi cho tiểu tử, muốn cho chúng ta mắc bẫy sao?! Phùng Bảo nhướng mày lên, tỏ vẻ hết sức nghiêm trang nói:

– Vì sao Tần tướng quân lại nói ra những lời này, ngươi làm việc nhà ta rất yên tâm. Từ Tước, Trần Ứng Phượng, các ngươi phối hợp Tần trưởng quan phá án, không được lầm lỡ!

Hai vị Từ, Trần lập tức dẫn dắt đám phiên tử Đông Xưởng tới.

Tần Lâm lại đưa ánh mắt nhìn về phía Lưu Thủ Hữu:

– Lưu Đô Đốc công trung với nước…

Lưu Thủ Hữu xua tay lia lịa:

– Không không không, bản Đô Đốc làm công văn còn được, chuyện phá án tầm hung này phải do đích thân Tần tướng quân ra tay mới được.

Tần Lâm gãi gãi đầu, lại nhìn Nghiêm Thanh chắp tay một cái:

– Nghiêm lão Thượng Thư thanh chính liêm khiết, gương sáng treo cao…

Nghiêm Thanh đỏ mặt lên:

– Khụ khụ, lão phu, lão phu gần đây mệt mỏi buồn ngủ, chuyện phá án xin phiền Tần tướng quân vậy.

Đám quan viên này bình thời đấu đá lừa gạt lẫn nhau, bây giờ ngược lại vô cùng đồng lòng, đều nói chỉ có Tần Lâm xét âm đoán dương mới có thể giải quyết được vụ án kinh thiên này.

Tần Lâm bất đắt dĩ gật đầu một cái coi như là đáp ứng.

Từ Văn Bích ở bên cạnh cười đau cả bụng, hai vị Lưu Thủ Hữu, Nghiêm Thanh là lão thủ quan trường, đại quan triều đình, lại bị vị muội phu trẻ tuổi này ép tới nỗi không có lời gì phản bác, quả thật là ghê gớm.

Lại thấy Tần Lâm lại đưa ánh mắt nhìn sang mình, Từ Văn Bích giật nảy mình: Không thể nào, chúng ta dầu gì cũng là thân thích!

– Mời Định Quốc Công hạ lệnh các quân kinh sư ra khỏi thành lùng bắt, thanh thế thật lớn mới được!

Tần Lâm lời nói xong, Từ Văn Bích thở ra một hơi thật dài, hiểu được điểm này. Chỉ là đuổi Bạch Liên giáo chạy đi thật xa mà thôi, nếu bọn họ còn gây ra chuyện gì ở kinh sư, e rằng mũ quan trên đầu mọi người khó lòng giữ được.

Lúc này có một phiên tăng tỏ ra kinh hoảng đi tới bên người Ngạch Triều Ni Mã, vẻ mặt như đưa đám nói:

– Đại sư huynh, không xong rồi…

Lời còn chưa nói hết, Ngạch Triều Ni Mã đã hung hăng trợn mắt nhìn y một cái, phiên tăng kia lập tức thấp giọng, đổi dùng tiếng Tây Tạng nói lý lố một hồi.

Đừng nói Tần Lâm nghe không hiểu tiếng Tây Tạng, cho dù là có thể nghe hiểu, thanh âm nhỏ như vậy cũng không phân biệt ra được bọn họ đang nói cái gì.

Chỉ bất quá chút chuyện nhỏ này có thể làm khó được Tần trưởng quan của chúng ta sao? Hắn cúi đầu nhìn chốc lát, đột nhiên lật tìm khắp nơi giữa đám tử thi và người bị thương, thỉnh thoảng dừng lại cau mày suy nghĩ một hồi, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Cả đám quan viên đều không biết hắn muốn làm gì, chỉ có thần sắc Ngạch Triều Ni Mã cùng Lạt Ma bên người kia càng ngày càng cổ quái.

Rốt cục Tần Lâm đi tới góc giao nhau của hẻm Kim Ngư và đường cái, tìm được hai tên khổ tu tăng nằm bên dưới một cổng vòm, đưa tay chỉ:

– Đại Lạt Ma Ngạch Triều Ni Mã, nếu như bản quan đoán không sai, trong đội ngũ các ngươi có nội gian!

Sắc mặt của Ngạch Triều Ni Mã lập tức trở nên phát xanh, giống như thấy quỷ. Đám quan viên Phùng Bảo, Nghiêm Thanh cũng trợn trừng mắt, thầm nhủ trong lòng cho dù là Tần Lâm có khả năng xét âm đoán dương, nói ra những lời này cũng khiến cho người ta khó lòng tưởng tượng. Vì sao hắn tìm được hai phiên tăng này, lại biết bọn họ là bị nội gian đả thương?

– Dấu chân, là dấu chân máu!

Từ Tước cùng Trần Ứng Phượng hết sức đè nén kêu lên.

Hai vị cao thủ Đông Xưởng cũng có chút bản lĩnh, kết hợp cử chỉ Tần Lâm trước sau đã đoán ra manh mối. Thì ra khắp nơi trên mặt đất toàn là máu tươi, người đi bộ khó tránh khỏi dính vào, Lạt Ma kia mới vừa tới đây báo tin cho Ngạch Triều Ni Mã, Tần Lâm liền nhận chuẩn dấu chân y, sau đó theo dấu chân máu tìm tới nơi này.

Nghe qua thì dễ nhưng làm rất khó. Trên mặt đất máu tươi chảy đầy, phiên tăng bị thương, binh sĩ đuổi bắt giặc, người cứu hộ… đi tới đi lui, dấu chân ngổn ngang trùng điệp, hoàn chỉnh không hoàn chỉnh chồng chéo lên nhau. Tần Lâm có thể theo dấu chân đi tới nơi này, cho dù là cao thủ Lưu Tam Đao của Đông Xưởng cũng phải đứng từ xa hít bụi.

Về phần tại sao nói có nội gian, nguyên nhân ngược lại có thể thấy hết sức rõ ràng, bởi vì vết thương hai Lạt Ma đều rất đặc biệt: Lạt Ma đen gầy bên trái ngoẹo cổ dựa vào tường, phần sau tai bị thứ gì đó đập cho máu thịt bầy nhầy. Lạt Ma trắng mập nằm bên phải băng một miếng vải trắng ở hậu não, máu tươi thấm ra đỏ au, đau tới nỗi rên hừ hừ.

Những Lạt Ma khác nếu không trúng tên hoặc là bị chém, vết thương đều ở chính diện, mặt bên. Hai Lạt Ma này là bị người từ phía sau dùng vật tày đập vào đầu ở khoảng cách gần, nhất định là người nấp trong đội ngũ phe mình làm ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv99.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Full)
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 3
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 4 (Full)
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 5 (Update Phần 20)
Thông tin truyện
Tên truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 26/11/2025 03:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cỏ dại ven đường - Tác giả 69deluxe
Sóng ngầm trường học Buổi tiệc Gala Dinner của Trường Hưng Đạo do resort tổ chức tại khu vườn trước bãi biển. Hai bên là hai dãy bàn bày biện thức ăn theo hình thức buffet, ở giữa là những chiếc bàn tròn ngồi. Phía trước là một sân khấu nhỏ với backdrop chào mừng khá bài bản. Minh Tùng, Thùy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Some Trao đổi vợ chồng Truyện sex Full Truyện sex hay Truyện sex ngoại tình Truyện swing
Tình dục trong gia đình
Tôi ôm rồi bế bổng Quỳnh lên phòng của mình, Quỳnh cũng không phản ứng lại mà ôm chặt lấy cổ tôi. Tôi bế Quỳnh lên phòng của mình rồi dặt Giăng nằm xuống, tôi vội đưa tay luồn xuống dưới cái váy của Quỳnh mà sờ mó cái mu lồn, Quỳnh thấy tôi làm như vậy thì lườm tôi rồi nói...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bú vú dì Đụ dì Đụ em gái Đụ tập thể Làm tình tay ba Some Truyện bóp vú Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh
Tình yêu và thù hận
Sáng hôm sau... Hạnh Vi tỉnh dậy trên chiếc giường quen thuộc của mình. Nàng nhìn ra chiếc cửa sổ nhỏ của phòng ngủ mà nhớ về Thế Bảo, hai dòng nước mắt nàng tuông ra từ khóe mắt chảy dài xuống đôi gò má xinh đẹp. Chuyện xảy ra đêm qua ở biệt thự White House hiện về trong đầu Hạnh Vi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba