Truyện sex ở trang web truyensextv99.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv99.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 4 » Phần 209

Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 4


Truyện đã hoàn thành

Phần 209: Vĩnh Viễn Không Về

Ta đã nói rồi, Tần Lâm cười, nữ nhân cao bốn thước chín tấc không nhiều lắm, mới vừa mất tích lại càng ít hơn, trên căn bản có thể đạt tới hiệu quả chốt chặt mục tiêu.

Đoàn người vội vội vàng vàng đi về phía cửa Nam, bọn người Bồ Đào Nha La Bố Ngõa Vi vẫn được giữ bên trong Thủy Sư doanh, tránh cho hiềm nghi sửa dép vườn dưa, tạo điều kiện cho người ta dị nghị.

Đây là một căn nhà ngoại ô rất nhỏ, có thể thấy được dọn dẹp tương đối sạch sẽ, bên trong lồng tre có ba con gà mái, trước nhà là một cái giếng nước, sau nhà là một vườn rau.

Trước cửa đã có hai tên thủy binh hai tên quan giáo canh giữ, trong sân nam chủ nhân hơn hai mươi tuổi ôm một đứa trẻ. Bên cạnh có một nông phụ trên dưới năm mươi, tóc hơi hoa râm, đang không ngừng oán trách con trai:

– Con nhớ con nỡm kia lắm sao, hừ, đi thì đi chứ, có gì đặc biệt hơn người, người khác hỏi tới cứ nói trở về nhà mẹ là được. Con lại nói là bỏ đi, ai mà không biết là nó đi với tên mặt trắng nào, chẳng lẽ như vậy nhà mình có thể diện lắm sao?!
– Mẹ!

Người tuổi trẻ bất mãn oán trách một tiếng, lại cúi đầu xuống, thoạt nhìn chính là loại người thành thật mà nhu nhược yếu đuối.

Không trách không báo quan, thì ra là có chuyện như vậy! Tần Lâm thở dài, mẹ chồng con dâu bất hòa xảy ra vấn đề.

– Chẳng lẽ là lão bà này giết con dâu?!

Đôi mắt nhỏ Lục Viễn Chí sáng lên giảo hoạt, nhao nhao muốn thử định xông tới, nhất cử bắt giữ hung thủ sát hại con dâu.

Không ngờ rằng nông phụ kia vừa dứt lời liền bật ho khan, thân thể khòm xuống lấy tay đấm sau lưng, lẩm bẩm nói:

– Ôi, bộ xương già này không được rồi, nói vài câu đã thở hổn hển, giống như năm xưa mẹ ẵm con…

Con trai liền vội vàng đứng lên, đặt tiểu hài tử vào trong sọt trúc, sau đó xoa nắn lưng cho mẫu thân. Trong lúc đang bận rộn, đứa bé kia lại oa oa khóc lớn lên, gào thét đòi mẹ, nhất thời náo loạn luống cuống tay chân.

Lục mập lập tức nhăn nhó khổ sở:

– Vị bà bà này nhìn qua không giống như có thể giết người phân thây, bằng không, bệnh của bà là giả vờ?!
– Có phải giả vờ hay không, đệ là đệ tử y quán còn không nhìn ra được sao? Lão thần y có ở nơi này chắc chắn sẽ gõ đầu đệ!

Tần Lâm tức giận liếc Lục Viễn Chí một cái.

Tên mập gãi đầu cười hắc hắc lúng túng, y gia chú trọng vọng văn vấn thiết, mặc dù vào lúc này không chẩn bệnh bắt mạch, nhưng chỉ cần ngắm nhìn khí sắc, nghe giọng nói của lão nông phụ kia cũng biết phổi bà có bệnh kéo đàm, âm hư hỏa vượng, thân thể yếu đuối, bất kể thế nào cũng không làm được chuyện nặng nhọc như phân thây, chuyển xác, ném thi thể…

Tần Lâm phất tay một cái, đoàn người đi vào trong nhà.

Dân chúng bé nhỏ đều sợ gặp quan, nông phụ thấy một đám quan lớn quan nhỏ đi vào sân mình, hoảng đến nỗi luôn miệng oán trách con trai:

– Cũng tại tên tiểu tử ngu ngốc này, thê tử bỏ đi thì thôi, lần này còn kinh động tới quan phủ, chọc cho quan sai tới cửa.

Tiểu dân chúng không phân biệt được quan quân Thủy sư và bộ khoái huyện nha, trong mắt bọn họ cùng là quan lão gia ăn cơm triều đình cả.

Đứa con trai cúi gằm đầu lẩm bẩm:

– Mẹ, Hải Thảo không phải là người như vậy, bình thường nàng không bước ra khỏi đại môn nửa bước, nói với người ngoài một câu đã đỏ mặt lên…
– Đã đến nước này rồi, con còn nói giúp cho nữ nhân dâm đãng xấu xa đó nữa sao?

Lão phụ nhân vừa nói vừa thở hổn hển.

Khụ khụ, Trầm Hữu Dung thấy hai mẹ con tranh luận không ngớt bèn đằng hắng vài tiếng, sau đó nghiêm mặt nói:

– Chớ nói dông dài, vị Tần trưởng quan này là từ kinh sư tới, đặc biệt điều tra khâm mệnh đại án, ngài muốn hỏi gì, các ngươi hãy đáp lại thành thật, không cho phép nói dối nửa lời!

Kinh sư tới! Lão phụ nhân cùng con trai nghe thấy câu này càng thêm nơm nớp lo sợ, tuy Nguyệt Cảng mở ra sớm, nhưng dù sao chẳng qua là một Hải Trừng huyện, thất phẩm Tri Huyện Tiết Tân Nhan chính là quan lớn nhất mà bọn họ từng thấy qua, thử hỏi quan lão gia từ kinh sư tới lớn hơn Tri Huyện biết bao nhiêu?!

Tần Lâm cười khổ xoa xoa mũi, quả thật mình là từ kinh sư tới, chẳng qua là bị đày tới. Hắn trợn mắt nhìn Trầm Hữu Dung đang cười trộm, sau đó dựng mặt lên hỏi hai mẹ con:

– Con dâu nhà các ngươi đi mất, tại sao không báo quan? Biết chuyện không báo cũng là phạm vương pháp!
– Lão gia lão gia, chúng ta không phải là biết chuyện không báo.

Lão phụ nhân xua loạn hai tay, thở hồng hộc nói:

– Đứa con dâu này bỏ trốn cũng không phải là chuyện đáng tự hào, Nguyệt Cảng chúng ta mỗi ngày có mấy trăm chiếc thuyền ra ra vào vào, nó và nhân tình ngồi thuyền bỏ trốn, dù có báo quan cũng không tìm lại được, ngược lại khiến cho người khác chê cười nhà chúng ta.
– Mẹ!

Rốt cục nông phu ôm hài tử không nhịn được hô to một tiếng, lo lắng hỏi Tần Lâm:

– Đại lão gia, rốt cục thê tử tiểu nhân ra sao rồi… Mẹ tiểu nhân có bệnh, tính khí không tốt, Hải Thảo một mực tận tâm tận lực hầu hạ, cho tới bây giờ không có nửa câu oán hận, cho dù là hết sức mệt mỏi cũng chưa từng chê nhà này, cho nên nhất định nàng sẽ không bỏ trốn. Mẹ lại không cho phép báo quan, tiểu nhân sợ, sợ nàng đã xảy ra chuyện…

Nói tới đây thanh âm vị trượng phu này liền thấp xuống, nước mắt đảo quanh. Có lẽ là do cảm giác vi diệu giữa phu thê đã khiến cho y linh cảm được có chuyện chẳng lành.

Nông phụ kinh ngạc nhìn con trai, không nghĩ tới đứa con trai yếu đuối này lại có thể nói ra nhiều lời như vậy trước mặt quan lão gia, thậm chí còn dám phản bác mình, đây là chuyện cho tới bây giờ chưa từng có.

Môi bà mấp máy vài cái định quát mắng con trai, nhưng trong giây lát phát giác thật ra thì những lời con trai mới vừa nói đó đều là sự thật, cũng không biết phản bác từ đâu…

Tần Lâm ôn hòa vỗ vỗ vai nông phu, dùng đầu ngón tay sờ sờ đứa trẻ trong lòng y, sau đó nhìn y với vẻ khích lệ:

– Nói ta nghe vào ngày thê tử ngươi mất tích đã xảy ra chuyện gì. Hãy tin ta, nếu đã tới nơi này ta sẽ hết sức giúp ngươi.

Nông phu gật đầu một cái, y hiểu thành ý Tần Lâm, bèn kể lại tất cả tình huống mà mình biết.

Nhà này họ Tạ, nam chủ nhân đã sớm mất đi, quả phụ Tam thẩm chịu đựng vất vả nuôi lớn con trai Tạ Lão Thực, còn cưới cho y một người vợ như ý. Hải Thảo thân hình cao ráo mông nở, ba cô sáu bà đều nói là mắn đẻ, quả nhiên không bao lâu sau đã sinh ra một đứa con trai trắng trẻo mập mạp.

Vốn gia đình bọn họ vô cùng hạnh phúc, nhưng lúc còn trẻ Tam thẩm quá cực khổ, già đi lại mắc chứng bệnh suyễn kéo đàm, âm hư hỏa vượng khiến cho tính khí cũng biến thành khó chịu, dần dần nhìn con dâu mình cảm thấy chướng mắt.

Hải Thảo là một nữ nhân hiền lành ôn hòa, vẫn hết sức nhường nhịn mẹ chồng, từ trước tới nay vẫn không hề xảy ra tranh chấp với Tam thẩm. Tạ Lão Thực là một phu khuân vác ở bến thuyền, mỗi ngày chạng vạng tối về đến nhà, Hải Thảo đã làm sẵn thức ăn tuy không phong phú nhưng rất ngon miệng, chờ y và bà bà cùng nhau ăn cơm.

Một ngày trước khi phát hiện mảnh thi thể trên bến cảng, vào xế chiều bệnh kéo đàm của Tam thẩm phát tác, thở hổn hển một hồi, không áp chế được hỏa khí trong lòng bèn mượn cớ la mắng Hải Thảo một trận. Thấy con dâu cũng không lên tiếng, bà bèn giật lấy cháu trai giận dỗi trở về phòng của mình.

Không ngờ rằng hôm ấy đã xảy ra chuyện, mỗi ngày Hải Thảo đều ra vườn rau sau nhà hái rau, hôm ấy đi không trở lại, bỏ lại trượng phu, bỏ lại hài tử đáng yêu biệt vô âm tín…

– Ôi, hôm đó Hải Thảo còn nói sẽ làm món trứng gà xào đọt hương thung mà tiểu nhân rất thích, không ngờ rằng…

Tạ Lão Thực đau khổ vò đầu bứt tai.

Tam thẩm nghe nửa ngày, rốt cuộc hiểu rõ tình yêu của con trai với vợ, nhìn lại đứa cháu đang khóc đòi mẹ, trong lòng hối hận không ngừng, ngượng ngùng nói:

– Đúng vậy, hôm ấy trong lòng ta không thoải mái cho nên mắng hơi quá lời một chút, đồ điếm, nữ nhân xấu xa… Nhưng sau khi ta trở về phòng ngắm nhìn tôn nhi, dần dần cảm thấy hối hận. Hải Thảo, Hải Thảo nó cũng không thể vì bà bà mắng mấy câu mà bỏ lại trượng phu, bỏ lại con trai đi không trở lại như vậy…
– Rõ ràng là kẻ làm mẹ chồng như bà không biết chuyện!

Lục Viễn Chí tức tối oán trách.

Tần Lâm khoát khoát tay ngăn tên mập, thứ nhất Tam thẩm có bệnh suyễn kéo đàm, khó có thể khống chế tâm tình, thứ hai e rằng những ngày qua bà cũng đã vô cùng hối hận, thật ra không ngừng chỉ trích con dâu chỉ để che giấu nỗi lo thấp thỏm trong lòng.

Tần Lâm lại đưa ánh mắt nhìn về phía Tạ Lão Thực, thở dài:

– Những lời mà hôm nay ngươi nói với bản quan, nếu như nói sớm một chút cho mẹ ngươi, có lẽ…

Tạ Lão Thực nhìn Tam thẩm, Tam thẩm cũng nhìn con trai, trong ánh mắt hai mẹ con đều toát ra vẻ hối hận.

Đáng tiếc, có rất nhiều thứ mất đi rồi sẽ không tìm lại được…

Tần Lâm hỏi Tạ Lão Thực rõ ràng, Hải Thảo từng sinh sản không cần hỏi, quả thật trên bụng để lại vết nhăn mang thai, da hơi đen, vóc người hơi gầy, những đặc điểm này hoàn toàn phù hợp.

Mấu chốt nhất chính là, nàng mất tích trước khi phát hiện những mảnh thi thể kia một ngày, hơn nữa vừa đúng thân cao bốn thước chín tấc.

Thời này ở địa khu Vân Nam, nữ tử thân cao bốn thước chín tấc tuyệt đối không nhiều, vì vậy tổng hợp tất cả đặc điểm khác nhau như chiều cao, da hơi đen, vóc người hơi gầy… đã có thể xác định rõ ràng.

Mà thời gian nàng mất tích lại hoàn toàn ăn khớp với thời gian phát hiện mảnh thi thể, cơ hồ có thể xác định nàng chính là người bị hại.

Lục Viễn Chí, Trầm Hữu Dung, Du Tư Cao lộ vẻ buồn bã, không tự chủ được nhìn đứa trẻ trong lòng Tạ Lão Thực đang khóc oa oa. Số phận đứa trẻ đáng thương từ nhỏ mất đi mẫu thân quả thật khiến cho người ta phải tặc lưỡi thở dài.

Trong đôi mắt lạnh lùng của Tần Lâm như có lửa địa ngục đang bùng cháy. Hắn rất muốn tra hỏi linh hồn hung thủ gây ra tội ác thử xem tại sao sát hại một con dâu thiện lương, một thê tử đáng kính, một vị mẫu thân dịu dàng như Hải Thảo.

Lục Viễn Chí muốn nói chuyện với Tần Lâm, đúng lúc nhìn thấy ánh mắt của hắn nhất thời rùng mình: Ánh mắt của Tần Lâm thật sự là ngọn lửa trong lò thiêu đốt linh hồn, nếu như có tội phạm ở trước mặt của hắn, chỉ riêng nỗi đau khổ đáng sợ này cũng sẽ khiến cho linh hồn của y vĩnh viễn không thể siêu sinh.

– Tạ Lão Thực, ngươi nói mỗi ngày Hải Thảo nấu cơm đều đi ra ngoài hái rau, là vườn rau sau nhà ngươi phải không?

Thanh âm của Tần Lâm cực kỳ bình tĩnh, mà dưới sự bình tĩnh này lại ẩn chứa một lực lượng thâm trầm nào đó.

Tạ Lão Thực ngẩn ra, gật đầu một cái:

– Đúng vậy, trong vườn rau chúng ta có trồng vài loại rau.

Lúc này vào mùa Đông đi Xuân tới, khí hậu duyên hải Mân Nam ẩm ướt ấm áp, có mấy loại rau không sợ lạnh đã mọc. Ngày ngày Hải Thảo nấu cơm đều đi hái một chút, chỉ riêng việc này đã có thể nhìn ra nàng là một thê tử hết sức hiền thục, cố gắng hết sức mình cho bữa ăn thêm phần phong phú ngon miệng.

Nghĩ tới đây tâm trạng mọi người càng trở nên nặng nề, đốt ngón tay Du Tư Cao nắm chuôi kiếm bên hông trở nên trắng bệch. Nếu như hung phạm kia đứng ở trước mặt, sợ rằng sẽ bị vị tướng quân trung dũng ngay thẳng này dùng kiếm pháp Du gia tổ truyền chém thành nhiều mảnh.

Tần Lâm dẫn người đi tới vườn rau sau nhà, mấy gốc rau xanh tươi đã bị ngã xiêu vẹo, thoạt nhìn không còn hình dáng, rất rõ ràng cho thấy bởi vì thiếu bàn tay nữ chủ nhân chăm sóc.

– Có từng động tới nơii này chưa?

Tần Lâm hỏi.

Tạ Lão Thực chần chờ lắc đầu một cái:

– Không hề động tới, mấy ngày qua thê tử tiểu nhân ra đi, tiểu nhân ăn không ngon ngủ không yên còn phải chăm sóc cho đứa nhỏ. Mẫu thân cũng phát bệnh, không có lòng dạ nào hái rau nấu cơm, nhờ muội muội Hải Thảo là Hải Tảo nấu cơm ở nhà mang tới cho chúng ta.
– Vậy thì tốt!

Tần Lâm thở phào một cái, ngồi xổm xuống nhìn kỹ dấu chân trong vườn rau.

Có lẽ là ông trời già mở mắt, mấy ngày nay trời không có mưa, dấu chân trước kia vẫn còn được giữ lại hết sức hoàn chỉnh, xuất hiện hoặc sâu hoặc cạn bên trong vườn rau.

Tần Lâm ngồi xổm xuống xem xét tỉ mỉ, không bỏ qua bất kỳ dấu hiệu khả nghi nào, lại cẩn thận nhìn những dấu chân kia, thỉnh thoảng tự mình đứng lên dựa theo dấu chân đi tới vài bước. Cho đến nửa canh giờ sau, hắn mới trở lại đường nhỏ bên cạnh vườn rau.

– Sao hả, Tần ca?

Lục mập nơm nớp trong lòng, theo hiểu biết của y về Tần Lâm, biểu lộ trên mặt hắn không có vẻ gì là lạc quan.

Tần Lâm lắc đầu một cái:

– Kỳ quái thật, dấu chân mới nhất bên góc này của vườn rau đều thuộc về Hải Thảo. Hơn nữa ta vừa đi theo dấu chân cuối cùng của nàng một lượt, không có dấu hiệu hốt hoảng, hỗn loạn như chạy trốn hoặc là bị bắt giữ, hơn nữa…

Nói tới chỗ này, Tần Lâm liền nhìn chằm chằm dấu chân trên mặt đất, trầm ngâm không quyết.

Mọi người đều có hơi giật mình, dù sao Tần Lâm xử án như thần, từ trước tới nay chưa có vụ án nào mà hắn không phá được. Hiện tại ngay cả hắn cũng cảm thấy khó giải quyết, đó cũng không phải là gặp phải vấn đề khó khăn ư?

– Hơn nữa nàng theo bên này rời khỏi vườn rau, sau đó dường như theo hướng kia rời đi.

Tần Lâm chỉ chỉ mặt Tây:

– Vốn nàng hái rau ở chỗ này, ở đây còn có đoạn rau bị gãy, thoạt nhìn chính là được hái vào vài ngày trước. Nàng hái rau xong đúng ra phải trở vào nhà, vì sao lại đi về phía kia… Đúng rồi, Tạ Lão Thực, ngươi nói nàng muốn làm món trứng gà xào lá hương thung, nhà này trước sau cũng không có cây hương thung, nàng đi đâu hái lá hương thung?

Sắc mặt Tạ Lão Thực trở nên cực kỳ khó coi, giao hài tử cho mẫu thân, sau đó co giò chạy về phía Tây, dọc theo đường đi loạng choạng lảo đảo.

Tần Lâm đưa mắt ra hiệu, Ngưu Đại Lực co giò đuổi theo sát phía sau Tạ Lão Thực, vòng qua một gò đất nhỏ, trước mắt chợt trở nên rộng rãi sáng sủa. Đây là một vịnh biển nhìn về phía Nam, ánh nắng chói chang, thực vật tươi tốt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv99.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Full)
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 3
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 4 (Full)
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 26/11/2025 03:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ngã ba đường
Hôm sau gặp chị khi đi ăn sáng, và rất bất ngờ là thấy cả 2 đứa nhóc đi theo, hèn chi không thấy cả ngày, thì ra cả gia đình đi Vinpearl Safari chơi cả chiều rồi tối mới vô resort. Hai đứa nhỏ rất vui nhưng chị thì rất bất ngờ, T và Mark cũng vậy, chỉ có mình là cố gắng tỏ ra không bất ngờ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện sex có thật
Tình yêu ai bán mà mua
Khi tụi nó đi ăn tối xong về đến phòng thì cũng đã gần 11g đêm. Thấy khu trọ đã ngủ hết, Khánh tắt máy từ xa rồi dẫn bộ nhẹ nhàng vào phòng. Tụi nó làm hết sức nhẹ nhàng như kẻ ăn trộm vì sợ làm hàng xóm thức giấc. Chợt Khánh nghe những tiếng rên rỉ quen thuộc của những cặp đang...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex nhẹ nhàng
Cô gia sư mới quen
Sau khi ngồi lên bụng nó, cu tôi đã cực kỳ cửng nhưng tôi vẫn muốn ngắm nhìn lại ẻm trước khi đụ, rồi từ từ... từ từ tôi kéo áo Ly lên, một bộ ngực đang nằm trong chiếc áo lót trắng mà tôi cố tia bấy lâu đã hiện ra trước mặt. Không quá lâu để tôi bắt đầu nghĩ lại những ký ức...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ gia sư Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện sex có hình ảnh Truyện sex có thật Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh Truyện sex sinh viên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba