Thạch Trung Thiên giảo biện:
– Chúng ta cũng cùng là vì lật đổ Ngụy Minh Ngụy triều, lúc này mới chế định kế hoạch, các ngươi lại muốn cản trở từ bên trong như vậy, chẳng lẽ đã đầu phục Ngụy triều?
Ngả Khổ Thiền chợt giộng mạnh thiền trượng xuống đất một cái, nhất thời một khối đá xanh chừng trăm cân chia năm xẻ bảy:
– Nhớ năm đó Mông Cổ Thát Lỗ hoành hành Trung Nguyên, Hàn giáo chủ Thánh giáo ta khởi binh phản Nguyên, Bắc đuổi Thát Lỗ. Tuy cơ nghiệp bị Ngụy triều chiếm đoạt, nhưng chiến công còn lưu mãi sử xanh, các ngươi không chịu lật đổ Ngụy triều lại lén lút qua lại với hậu duệ của Mông Cổ Thát Lỗ, quả thật phá hỏng danh tiếng Thánh giáo ta. Chuyện bắt cóc trẻ con mang đi thiến hoạn như vậy đã làm tổn đức Vô Sinh Lão Mẫu nuôi dưỡng chúng sanh, há có thể để cho các ngươi hành sự hoang đường như vậy?
Ngả Khổ Thiền không phát tác thì thôi, một khi phát tác giống như sấm sét lôi đình, lúc này ra lệnh:
– Các vị huynh đệ, bắt những phản đồ này lại, kẻ nào dám phản kháng nhất mực giết chết không tha.
Các vị giáo đồ Bạch Liên giáo phía Nam nghe mệnh lệnh, lập tức rút binh khí ùa lên một lượt. Bọn người phía Bắc võ công kém hơn nhiều, chỉ có thể kết thành trận tự vệ. Trận thế này lại có hơi giống như quân trận, cố thủ vững vàng, ngược lại trong lúc nhất thời nửa khắc không thể dễ dàng công phá.
Mắt thấy dưới sườn núi đánh nhau sinh tử, đây quả thật là bọ ngựa rình bắt ve sầu, nào hay chim sẻ đứng chầu sau lưng, Tần Lâm trên sườn núi vô cùng vui vẻ, cầu cho hai đám phản tặc này đánh nhau lưỡng bại câu thương.
Bất quá mục đích của hắn là cứu những đứa trẻ kia, bất kể là bọn người phía Bắc chuẩn bị thiến hoạn đám trẻ, hay là yêu phỉ Bạch Liên giáo phía Nam, e rằng không ai có lòng tốt với đám trẻ, Tần trưởng quan phải đích thân ra tay.
Nhìn chăm chú ngôi miếu nhỏ cách nơi này chừng một dặm, mơ hồ có bóng người thấp thoáng, Tần Lâm liền khẽ mỉm cười.
Bạch Liên giáo đại động can qua, trong rừng cây cách chiến trường không xa, nơi vết chân người rất hiếm, có ngôi Linh Quan miếu bỏ hoang đã lâu.
Cửa miếu đã tróc sơn đóng lại thật chặt, mấy tên đại hán mặc áo có tiêu ký ngọn lửa trước ngực đang nằm phục trên đầu tường, khẩn trương chú ý thế cục trên chiến trường ngoài kia.
Rõ ràng đồng bọn bọn họ không địch lại các cao thủ Bạch Liên giáo, Ứng Kiếp Hữu Sứ Ngả Khổ Thiền thần công cái thế, thanh Thủy Ma thiền trượng giống như độc long qua biển. Tam Đường chủ Thanh Dương, Hồng Dương, Bạch Dương cũng thần dũng vô song, thân ảnh như quỷ mị của bọn họ không ngừng qua lại giữa quần địch, không ngừng có người mặc y phục tiêu ký ngọn lửa bị thương dưới tay bọn họ.
Có thể nhìn ra được các cao thủ Bạch Liên giáo niệm tình hương hỏa, rốt cục cũng không nỡ hạ độc thủ. Bất quá trong hỗn chiến như vậy cũng không quản được quá nhiều, thỉnh thoảng có người gục xuống trong vũng máu.
May là như vậy, mấy người trên đầu tường Linh Quan miếu cũng kêu khổ một tiếng, người cao gầy cầm đầu luôn miệng nói:
– Không xong không xong, Nam tông động thủ thật rồi, Ngả Hữu Sứ, Tam Đường chủ, Ngũ trưởng lão đều ở đây, Thiếu giáo chủ dẫn dắt nhân mã đánh không lại bọn họ…
– Há đâu có lý như vậy?
Một tên mập lùn mặt nung núc thịt bên cạnh hung hăng chém yêu đao vào đầu tường, nhất thời tia lửa văng khắp nơi:
– Tổng giáo, không, là Nam tông quả thật là quá đáng, vì đám trẻ con lại trở mặt động thủ với chúng ta.
Khó trách bọn họ tỏ ra phẫn hận, mặc dù Bạch Liên giáo không làm chuyện gian dâm bắt cóc, danh dự ở dân gian coi như tương đối tốt, nhưng nếu là phản tặc kỳ cựu mấy trăm năm qua thủy chung đối nghịch cùng triều đình, làm ra huyết án đâu chỉ hàng trăm hàng ngàn, đâu hề quan tâm tới một đám trẻ con như vậy.
Kể từ biến cố hơn mười năm trước, tổng giáo cùng Nhạn Bắc phân đà đổi xưng Bắc tông đã lâu không hề lai vãng, tại sao Bạch Liên giáo đột nhiên tìm tới cửa, lớn tiếng ra lệnh buộc thôi kế hoạch, hơn nữa cực kỳ cường ngạnh yêu cầu giao tất cả bọn trẻ ra?
Vì một đám trẻ, Bạch Liên giáo bất ngờ xuất động một tên Hữu Sứ, ba tên Đường chủ, năm vị trưởng lão cùng thật nhiều Đà chủ Hương chủ, cơ hồ dốc ổ mà ra. Lực lượng như vậy đã có thể đạp bằng một đại môn phái thực lực không thấp trên giang hồ, hưng sư động chúng như vậy rốt cục là vì cái gì?
Bất kể thế nào cũng không tin Bạch Liên giáo đột nhiên biến thành danh môn chính phái hành hiệp trượng nghĩa, vì một đám tiểu hài tử tiểu đệ đệ mà hưng sư động chúng.
– A, Trương Đường chủ bị Ngả Hữu Sứ đánh ngã, Thôi trưởng lão, đầu gối Thôi trưởng lão cũng trúng một mũi tên…
Tên cao gầy thấy cao thủ phe mình bị đánh ngã từng người một, ngày càng tỏ ra kinh hoảng:
– Thiếu giáo chủ nói không sai, Nam tông đây chính là mượn cớ, trên thực tế là muốn tóm thâu chúng ta!
– Mười năm trước Bắc tông máu chảy thành sông, bọn họ chỉ khoanh tay đứng nhìn, bây giờ lại muốn tóm thâu chúng ta ư? Không có cửa!
Tên mập lùn quay đầu lại nhìn đám trẻ, không có hảo ý nói:
– Không phải là bọn họ thay trời hành đạo, không phải là giả nhân giả nghĩa sao? Hừ hừ, đợi lát nữa ta xem thử rốt cục bọn họ có quan tâm tới tính mạng đám trẻ này không.
Trong sân Linh Quan miếu, chừng mười tên tráng hán bốn bề cầm đao trông chừng, ở giữa là hơn ba mươi đứa bé trai chen chúc. Những đứa trẻ này lớn cũng chỉ có chừng mười tuổi, nhỏ chỉ có sáu bảy tuổi, ăn mặc sạch sẽ chỉnh tề, tướng mạo kháu khỉnh thanh tú, có thể nói rất khá.
Bị tên mập lùn hung hăng trừng mắt, những hài tử này đều bị dọa sợ đến không nhẹ.
Bọn chúng đã bị bắt một thời gian, biết tên mập lùn này vừa hung hăng vừa ác độc, bình thường không đánh cũng mắng bọn chúng. Hôm trước còn đánh cho một đứa nhân cơ hội ban đêm chạy trốn thương tích khắp người. Hiện tại thấy tên này sinh lòng ác độc, ai nấy sợ hãi lui về phía sau.
– A, ta muốn gia gia, ta muốn gia gia…
Một đứa bé quá sợ hãi òa khóc lớn lên.
– Con bà nó, lỏi con này…
Mắt tên mập lùn giật giật vài cái, tay không tự chủ được siết chặt chuôi đao, bị tiếng khóc khơi dậy hung tính.
Có đứa trẻ lớn tuổi hơn một chút thấy dáng vẻ tên mập lùn dữ tợn như vậy, bị dọa sợ tới nỗi thối lui về phía sau, thầm nghĩ sợ rằng lần này Cẩu Đản đệ đệ hỏng bét.
Nhưng vào lúc này, một đôi tay nhỏ bé từ phía sau nhẹ nhàng bưng kín miệng Cẩu Đản, tiếp theo chỉ đầu tường phía Đông một cái:
– Mau xem kìa, có một con chim thước rất lớn vừa bay qua.
Cẩu Đản tuổi còn nhỏ, nghe nói chim thước lập tức lực chú ý bị dời đi, không khóc nữa, nhìn theo phương hướng đứa kia chỉ:
– Chim thước ở đâu, ta muốn chim thước…
Đứa trẻ che miệng Cẩu Đản trên dưới mười tuổi, mày thanh mắt sáng, khuôn mặt nhỏ bé dính bùn đất loang lỗ dơ bẩn giống như mặt mèo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện bóp vú |
Tình trạng | Update Phần 100 |
Ngày cập nhật | 23/10/2025 03:33 (GMT+7) |